“Ừ.”
Mạc Đình Kiên lên tiếng: “Em nhìn dáng vẻ hung dữ của em đi, tôi
không dám nói gì em, hai chúng ta, rốt cuộc là người nào giỏi hơn?”
Hạ Diệp Chi nằm trong chăn đạp anh hai lần, cô không muốn cùng anh tiếp tục thảo luận đề tài ai “giỏi” hơn này.
Mạc Đình Kiên cười một tiếng, tiếp tục ngủ.
Hạ Diệp Chi nhìn danh sách chủ đề, xếp ở vị trí thứ nhất là chủ đề: Tổng giám đốc Cố oai phong.
Xếp thứ hai là chủ đề: Thẩm Lệ tuyên chiến với La Doanh.
Xếp thứ ba là chủ đề: Ông đây có tiền.
Cho dù Hạ Diệp Chi chưa bấm vào đó để xem nội dung bên trong, nhưng
cô mơ hồ cảm giác được ba chủ đề này có mối liên quan nào đó.
Cô xem qua một lượt, cuối cùng tìm được một bài đăng tổng kết trên facebook của một cư dân mạng.
“Bài đăng này cung cấp qua một chút thông tin về ba chủ đề trên cho
cư dân mạng vừa đến hóng chuyện, nguyên nhân của sự việc là do La Doanh ở trên facebook nói bóng gió, XN… Người sáng lập ra tập đoàn truyền thông Thịnh Hải bịa chuyện. Sau đó lại ném đá giấu tay nói, tập đoàn truyền
thông Thịnh Hải vừa mới ký hợp đồng với một nữ nghệ sĩ S nào đó có quan
hệ mập mờ với một người là quản lý cấp cao trong công ty, sau đó nữ nghệ sĩ S tuyên bố đối đầu với La Doanh. Cuối cùng “người quản lý cấp cao
nào đó” của tập đoàn truyền thông Thịnh Hải đưa ra thông báo cuối cùng
‘ông đây có tiền, muốn ký với ai thì ký’…”
Sau cùng, chủ tài khoản facebook này còn viết một câu: “Mọi người đều biết nữ nghệ sĩ S nghìn năm đóng vai nữ phụ chính là diễn viên mới nổi
Thẩm Lệ, còn “người quản lý cấp cao nào đó” của tập đoàn truyền thông
Thịnh Hải chính là tổng giám đốc Cố, không thể không nói, cuộc chiến
hiếm hoi giữa hai người phụ nữ khiến cho tôi muốn trở thành fan của nữ
nghệ sĩ S kia một cách khó hiểu ‘icon cười mếu’ ‘icon cười mếu’ ‘icon
cười mếu’.”
Phía sau còn chèn thêm ba icon mặt cười mếu.
Hạ Diệp Chi đọc hết bài tổng kết trên facebook này, cô đăng nhập facebook La Doanh dạo một vòng.
“Nếu như mọi người đã muốn biết nữ nghệ sĩ S kia là ai, tôi sẽ tiết
lộ một chút, cô ta họ Thẩm, nhiều năm đóng nữ phụ, vừa ký kết hợp đồng
giá trị lớn với tập đoàn truyền thông Thịnh Hải.”
Chuyện Thẩm Lệ được tập đoàn truyền thông Thịnh Hải dùng giá cao để
chiêu mộ sang bên đó, đây không phải là bí mật gì trong giới giải trí,
thế nhưng Thẩm Lệ không muốn lăng xê, cho nên cô ấy không tìm các đơn vị truyền thông đưa tin chuyện này, chẳng qua vẫn có không ít người biết.
Ít nhất những người hâm mộ chân chính của Thẩm Lệ phần lớn đều biết chuyện này.
Dòng trạng thái facebook vừa được đăng tải, giống như một hòn đá ném vào mặt hồ yên ả dấy lên ngàn gợn sóng.
Người hâm mộ chân chính của Thẩm Lệ cũng giống như cô ấy, đều là
những người chăm chỉ làm việc, nếu như không có việc gì, không thích đi
gây chuyện, thế nhưng nếu như có người đến gây chuyện, ai nấy đều có sức chiến đấu rất mạnh.
Bài đăng trên facebook của La Doanh bị fan hâm mộ Thẩm Lệ công kích, La Doanh giả chết, không nói câu nào.
Cuối cùng, fan hâm mộ của La Doanh và fan hâm mộ của Thẩm Lệ cùng
giằng co, sau cùng dĩ nhiên fan hâm mộ của Thẩm Lệ thắng trong gang tấc.
Lúc này, Cố Tri Dân đăng lên facebook: “Nói đông nói tây, tại sao cô
không nói vì lý do gì mà tập đoàn truyền thông Thịnh Hải hủy hợp đồng
với cô? Ồ, ông đây có tiền, tôi muốn ký hợp đồng với người nào liền ký
với người đó. Trong kinh doanh chỉ được dùng cách của kinh doanh, chỉ
cần cô tạo ra được giá trị thương mại với công ty, tôi vẫn có thể dùng
giá cao để ký lại hợp đồng với cô!”
Cách một tấm màn hình điện thoại, Hạ Diệp Chi có thể cảm nhận được dòng trạng thái trên facebook này sặc mùi giả tạo.
Trong kinh doanh chỉ dùng cách của kinh doanh sao?
Cô tin lời nói của Cố Tri Dân mới là lạ, Cố Tri Dân dùng giá cao để
chiêu mộ Thẩm Lệ qua công ty, phần lớn nguyên nhân là vì lòng riêng.
Nếu không phải như vậy thì tối qua khi Mạc Đình Kiên gọi điện thoại
cho Cố Tri Dân, anh sẽ không nói để Cố Tri Dân tự xử lý cục diện.
Hạ Diệp Chi lướt facebook một lúc, cô không buồn ngủ cho nên liền dậy.
Sau đó, cô tìm được dưới gầm giường chiếc điện thoại di động đã sập nguồn do hết pin.
Cô thở dài, yên lặng sạc pin.
Hôm qua Thẩm Lệ gửi tin nhắn zalo cho cô, cô còn chưa kịp đọc.
Cô mở zalo, đọc hết tin nhắn mà Thẩm Lệ gửi cho cô, phát hiện cô ấy
hỏi chuyện XN, đây là tin nhắn cô ấy gửi trước khi La Doanh gây chuyện.
Sau khi đọc xong, cô liền gọi điện thoại cho Thẩm Lệ.
Điện thoại đổ chuông rất lâu mới có người nghe máy: “Alo?”
Giọng nói của Thẩm Lệ mơ mơ màng màng, rất rõ rang là cô ấy còn chưa tỉnh ngủ.
“Là tớ, Diệp Chi.” Hạ Diệp Chi đoán cô ấy còn chưa mở mắt đã nghe máy.
Đầu dây bên kia vang lên những tiếng sột soạt, giọng nói của Thẩm Lệ
lớn hơn một chút: “Hôm qua rạng sáng tớ mới đi ngủ, buồn ngủ chết đi
được, đúng rồi, chuyện XN là sao thế?”
Trong giọng nói của Hạ Diệp Chi mang theo lo lắng: “XN chính là Mạc Đình Kiên, cậu có ổn không?”
“Tớ ổn!” Thẩm Lệ biết Hạ Diệp Chi hỏi đến chuyện La Doanh, cô ấy thở
dài, giọng nói mang theo sự tiếc nuối: “Tớ nói cho cậu biết, nếu như
không phải quản lý của tớ bất ngờ đổi mật khẩu facebook của tớ, tớ nhất
định sẽ xé chết người phụ nữ xấu xa La Doanh kia!”
Trước đó, lúc Hạ Diệp Chi xem facebook của Thẩm Lệ, cô cảm thấy hai
dòng trạng thái đăng ngày hôm qua trên facebook của cô ấy, dòng trạng
thái thứ hai không giống với phong cách của cô ấy.
Thì ra là thế…
Hạ Diệp Chi tổng kết một câu: “Quản lý của cậu làm rất tốt.”
Cổ họng Thẩm Lệ hơi nghẹn lại: “Tớ cảm thấy cậu muốn bị cho vào danh sách đen.”
“Tớ mời cậu ăn cơm nhé.”
“Hôm nay tớ tạm thời bỏ qua, hôm khác lại cho vào danh sách đen.”
Hạ Diệp Chi và Thẩm Lệ hẹn nhau ăn cơm ở Kim Hải.
Trải qua chuyện tối qua với La Doanh, Thẩm Lệ có thêm một nhóm fan hâm mộ mới, sức nóng của cô ấy tăng lên.
Đi tới chỗ nào đều có thể bị chụp ảnh, vì lý do an toàn, hai người vẫn lựa chọn Kim Hải.
Sau khi Thẩm Lệ gặp được Hạ Diệp Chi, cô ấy mới nhớ tới hỏi cô: “Hôm nay cậu không đi làm à?”
“Tớ xin nghỉ việc rồi.”
“Ồ?”
“Hôm trước tớ vừa xin nghỉ việc, chuyện xảy ra bất ngờ, tớ chưa kịp
nói cho cậu nghe.” Hạ Diệp Chi vừa nói chuyện, vừa đẩy thực đơn đến
trước mặt Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ không xem thực đơn, vẻ mặt của cô ấy rất kinh ngạc: “Nhanh như vậy ư? Cậu vừa xin nghỉ việc đã được đi luôn rồi à?”
“Mạc Đình Kiên xin nghỉ giúp tớ.” Nghĩ đến Mạc Đình Kiên, Hạ Diệp Chi không nhịn được bật cười.
Thẩm Lệ lắc đầu: “Nhìn dáng vẻ mê trai của cậu kìa…”
“Cậu còn độc thân, dĩ nhiên là không hiểu.” Tâm trạng Hạ Diệp Chi rất tốt, nói đùa với cô ấy.
Thẩm Lệ liếc thoáng qua cô: “Tớ cảm thấy giọng điệu nói chuyện của cậu, sắp giống với ông chủ lớn rồi.”
Lúc thanh toán, Hạ Diệp Chi dùng thẻ đen kia.
Thẩm Lệ đến gần, hỏi cô: “Ông chủ lớn đưa cho cậu à?”
“Không phải, là ông nội của anh ấy cho tớ.”
“Trời! Ông chủ lớn dẫn cậu đi gặp người lớn trong nhà rồi à?” Sau khi Thẩm Lệ nói xong, cô ấy cảm thấy không đúng: “Hai người đã đăng ký kết
hôn, hình như không thể nói như thế…”
“Vậy bây giờ cậu chính là bà chủ nhỏ!” Thẩm Lệ vừa nói, vừa đưa ngón
tay ra đếm: “Mợ chủ nhà họ Mạc, vợ của tổng giám đốc tập đoàn truyền
thông Thịnh Hải… Mỗi một thân phận đều rất hoành tráng đó!”
Hạ Diệp Chi cười không nói.
Những thân phận hoành tráng gắn liền trên người cô, tất cả đều là vì Mạc Đình Kiên.
Nhưng trong lòng cô hiểu, cô chính là cô.
Bỏ đi những thân phận hào nhoáng này, cô là Hạ Diệp Chi, một Hạ Diệp Chi có ước mơ làm nhà biên kịch.
“Cho dù hoành tráng cũng có ăn được đâu, tớ cảm thấy quan trọng nhất
vẫn là tìm được một công việc tốt.” Hạ Diệp Chi vừa nói xong, điện thoại di động của cô đổ chuông.
Là Mạc Đình Kiên gọi điện thoại tới.
“Em đang ở đâu thế? Em tới công ty một chuyến được không?”
“Có chuyện gì không anh?” Sao anh lại đột nhiên bảo cô qua công ty.
Mạc Đình Kiên do dự một lúc rồi nói: “Tôi để quên một phần tài liệu ở nhà, em có thể giúp tôi mang tới đây được không?