Biệt thự Hoa Hồng, đại bản doanh của hội Hoa Hồng Gai ở ngoại ô phía Tây thành phố Trung Hải.
Gần biệt thự riêng của Huyết Mai.
Rầm!
Huyết Mai vừa ra trận, Nghiêm Thiên Báo đã điên cuồng tấn công. Khi
lưỡi đao nhắm thẳng vào Huyết Mai vừa chém xuống, những hội viên ẩn nấp
trong biệt thự còn chưa kịp lo lắng cho hội trưởng thì Nghiêm Thiên Báo
đã bị đạp bay ra ngoài đè bẹp đám đàn em xung quanh.
“Chị à, những chuyện vụn vặt như vậy sao có thể phiền chị đích thân
ra tay chứ, anh mà biết sẽ lột da em mất.” Đỗ Chính Đình mặc bộ quân
phục rằn ri màu xanh lá dùng một chân đá bay tên Nghiêm Thiên Báo dám ra tay với Huyết Mai rồi quay qua nhìn cô cười ha ha, nét mặt vẫn lạnh
lùng đáng sợ. Sát khí sục sôi muốn phun trào trong đôi mắt hổ càng khiến người ta kinh hãi.
Cũng vì có Huyết Mai đứng cạnh nên Đỗ Chính Đình phải quan tâm tới
cảm nghĩ của cô nếu không hắn đã sớm ra tay chém giết hàng loạt rồi.
Cũng may là Huyết Mai vẫn bình an, nếu như cô có bất cứ thương tổn
nào, chắc chắn đội trưởng Đỗ sẽ không còn mặt mũi đi gặp Lâm Phi.
“Chị à, không còn sớm nữa, chị lên gác nghỉ ngơi đi, chỗ này giao cho em là được.”
Đỗ Chính Đình biết rõ quan hệ giữa Huyết Mai và Lâm Phi nên đương
nhiên không chịu để cô ra bên ngoài. Hắn nhẹ nhàng khuyên Huyết Mai quay về nghỉ ngơi.
“Thằng oắt bị ông đá khi nãy có đánh nữa không đây, muốn đánh thì nhanh ra đây. Không đánh thì ông giết hết đấy nhé!”
Thấy Huyết Mai đã vào trong biệt thự, Đỗ Chính Đình liền quay người
lại, giương đôi mắt hổ nhìn Nghiêm Thiên Báo, sát khí ngùn ngụt không
chút che đậy.
Dù gì cũng càn quét không ít địa bàn của Thanh Long bang nên ngay từ
khi ra tay với bang này, Đỗ Chính Đình đã tìm hiểu qua về Nghiêm Thiên
Báo, mãnh tướng số một của Thanh Long bang rồi.
Mười mấy năm lăn lộn trong giới nên Đường đao của Nghiêm Thiên Báo
quả thực có mấy phần lạnh lẽo. Có thêm áo giáp và ám tiễn, Nghiêm Thiên
Báo đã khiến Kiều Huy bị thương không nhẹ.
Cũng vì Huyết Mai được Vệ Lão dạy dỗ từ nhỏ chứ nếu không cẩn thận có lẽ cũng bại dưới tay Nghiêm Thiên Báo.
Nhưng rõ ràng Đỗ Chính Đình không để tâm tới Nghiêm Thiên Báo, thậm chí đội trưởng Đỗ còn không coi hắn ra gì.
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Dù gì cũng xuất thân từ bộ đội tinh nhuệ quân khu Hoa Đông, đối thủ
của Đỗ Chính Đình hầu hết đều là trùm ma túy nước ngoài, thậm chí cả
phần tử khủng bố.
So với những thế lực đó, đàn em bang hội địa phương thành phố Trung
Hải như Nghiêm Thiên Báo căn bản không thể nào lọt vào mắt của Đỗ Chính
Đình.
Nếu như không vì bên cạnh Nghiêm Thiên Báo có không ít đàn em, Đỗ
Chính Đình phải tranh thủ thời gian để tiểu đội Chim Cắt xử lý tay bắn
tỉa của Thanh Long bang và ba- dô- ca RPG 7 thì e rằng bây giờ Nghiêm
Thiên Báo đã thành người chết rồi.
“Làm phiền mấy anh rồi.”
Mặc dù bị Đỗ Chính Đình một chân đá bay trong tình huống không phòng
bị nhưng hai xương sường bị gãy đang nhắc nhở Nghiêm Thiên Báo với thực
lực của hắn không thể nào là đối thủ của Đỗ Chính Đình. Lúc này Nghiêm
Thiên Báo chỉ có thể cố nén nỗi đau, chắp tay với tiểu đội giấu mình
trong đám đàn em, lực lượng được chuẩn bị sẵn để đối phó với đội Chim
Cắt của Đỗ Chính Đình – Tiểu đội lính đánh thuê!
Tổ chức tình báo của Hoa Hồng Gai rất xuất sắc nhưng nhiều năm qua
Thanh Long bang vẫn luôn áp đảo được Hoa Hồng Gai, chứng tỏ khả năng thu thập tình báo của Thanh Long bang cũng không hề kém cạnh.
Mấy ngày nay, Đỗ Chính Đình dẫn đầu tiểu đội Chim Cắt càn quét không
ít địa bàn của Thanh Long bang, đương nhiên Thanh Long bang không thể
trơ mắt ngồi nhìn.
Biết rõ thực lực của Thanh Long bang khó lòng có thể địch lại được
tiểu đội Chim Cắt nên lần này, trước khi tấn công Hoa Hồng Gai, Thanh
Long bang đã chuẩn bị chu toàn.
Thanh Long bang đã đặc biệt thuê một tiểu đội lính đánh thuê từ nước ngoài về.
Ban đầu Nghiêm Thiên Báo định nhân cơ hội Đỗ Chính Đình và tiểu đội
Chim Cắt rời khỏi, tấn công chiếm lấy biệt thự Hoa Hồng sau đó mai phục
lực lượng dành cho Đỗ Chính Đình một bất ngờ.
Bây giờ Đỗ Chính Đình lại quay về sớm, còn đá hắn bị thương, Nghiêm
Thiên Báo làm gì còn quan tâm tới việc so tài chứ nữa mà liền cử tiểu
đội lính đánh thuê nước ngoài ra mặt.
“Lính ngoại quốc?!”
Một tiểu đội bảy người ăn mặc lộn xộn nhưng khi bước ra từ đám đông
vẫn khiến Đỗ Chính Đình không khỏi trố mắt ngạc nhiên. Hắn ngay lập tức
nhận ra đám người này không giống như những đàn em bình thường của Thanh Long bang.
Sau cơn kinh ngạc, sát khí trong mắt của Đỗ Chính Đình lại càng lên cao!
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Xuất thân từ lực lượng tinh nhuệ nhất quân khu Hoa Đông nên khi còn
tại ngũ, Đỗ Chính Đình đã giao chiến với lính đánh thuê nước ngoài không ít lần nhưng chiến trường phần lớn không phải ở trong nước.
Bởi vì Hoa Hạ là cấm địa của lính đánh thuê! Rất ít lính đánh thuê
xuất hiện có tổ chức trong địa phận của Hoa Hạ. Ngay cả những lính đánh
thuê chưa giải nghệ cũng ít khi xuất hiện riêng lẻ ở đây.
Đó là thỏa thuận chung của quân đội và hầu hết tổ chức lính đánh thuê của các nước. Vậy mà lại có một tiểu đội xuất hiện ở thành phố Trung
Hải, còn là biệt thự Hoa Hồng mà đội trưởng Đỗ trấn giữ.
Giây phút nhận ra thân phận của bảy tên lính đánh thuê này, sát khí trong lòng Đỗ Chính Đình gần như đã lên tới đỉnh điểm!
“Nếu đã đến rồi thì ở lại hết đi!”
Câu này của Đỗ Chính Đình không chỉ nói cho bảy tên lính kia nghe mà
còn nói với cả đám Thanh Long bang, những kẻ đã đưa bảy tên lính này tới thành phố Trung Hải.
Ban đầu khi tới biệt thự Hoa Hồng, Đỗ Chính Đình đã nghe Lâm Phi nhắc tới chuyện trung tâm thương mại Đông Phương bị đánh cướp có liên quan
tới Thanh Long bang.
Lúc đó chưa có chứng cứ chính xác nhưng Lâm Phi cũng có mặt ngày hôm
đó, Đỗ Chính Đình tin tưởng Lâm Phi tuyệt đối, đương nhiên sẽ không nghi ngờ gì.
Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao sau khi được Lâm Phi giao phó,
Đỗ Chính Đình không tiếc sức mình quét sạch Thanh Long bang, nhằm dụ
lãnh đạo của Thanh Long bang ra mặt.
Bây giờ đội trưởng Đỗ còn chưa kịp bắt một tên đầu sỏ của Thanh Long
bang hỏi xem vụ đánh cướp trung tâm thương mại Đông Phương có phải Thanh Long bang đứng đằng sau thao túng không thì đã gặp tiểu đội lính đánh
thuê này.
Mà tiểu đội này rõ ràng được dùng để đối phó với đội trưởng Đỗ.
Chuyện tới nước này đã không còn gì để nói nữa.
Đừng nói bảy tên, cho dù mười bảy thậm chí bảy mươi tên lính nước ngoài, cũng chỉ là đánh nhau thôi!
Bảy tên lính đánh thuê này được Thanh Long bang thuê, nhận sự sai
khiến của Nghiêm Thiên Báo. Còn Đỗ Chính Đình sát khí ngùn ngụt. Hai bên có thể nói là đối trọi gay gắt.
Không mất thời gian chào hỏi quá nhiều, chỉ qua mấy cái nhìn đã bắt đầu cuộc chiến!