Vẻ mặt Thời Lạc trống rỗng nhìn màn hình, hai tay đặt trên bàn phím, không chờ cậu nói với Ngõa Ngõa một tiếng thì Ngõa Ngõa bên kia đã tức tốc rút lui khỏi đội.
Trong phòng huấn luyện, Thần Hỏa vừa đánh xong một ván nhìn thấy tin nhắn Ngõa Ngõa gửi cho mình, ngẩng đầu xuyên qua màn hình nhìn về phía Dư Thúy. Ngại Dư Thúy đang live stream, Thần Hỏa không dám nổi giận cũng không dám nói, đè thấp giọng nghiến răng ra từng từ một, xác nhận: “Tôi-muốn-đánh-xếp-hạng-với-Oa-Oa?”
Dư Thúy vô tội nhìn về phía Thần Hỏa, hỏi ngược lại: “Cậu không muốn sao?”
Hắn đang mở live stream đó, Thần Hỏa bên này dám nói không muốn, fan của NSN sợ là ngay lập tức đánh đến cửa căn cứ. Thần Hỏa thoát khỏi giao diện xếp đơn, lập đội với Ngõa Ngõa, nghiến răng nghiến lợi: “Muốn! Sao lại không muốn chứ? Tôi mẹ nó quá muốn luôn!”
Thời Lạc ngơ ngác nhìn Thần Hỏa đi xếp đội với Ngõa Ngõa, game cài đặt bên này kêu “đinh” một tiếng, Dư Thúy gửi lời mời xếp đôi cho cậu.
Thời Lạc ngập ngừng, nhấn chấp nhận, ngay sau đó hệ thống nhắc nhở bên Dư Thúy đã bắt đầu xếp đội rồi.
Tình thế xoay chuyển quá kích động, Thời Lạc nhất thời còn chưa kịp phản ứng lại, trong thời gian chờ xếp đội, Thời Lạc chần chừ lại mở kênh live stream của Dư Thúy, mở đạn mạc.
[Đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh đỉnh…]
[Fan kỹ thuật quá thỏa mãn, đột kích qua đường quá tiện rồi, xem đột kích vẫn phải xem của Evil.]
[AAAAAAAAAAAAA…]
[Cái tên tra nam Whisper lại giết tôi một lần nữa, sao anh ta lại như thế này chứ aaaaaaaaa Chuyện này ai chịu cho nổi?]
[Không chịu nổi, không chịu nổi. Tôi không phải người trong cuộc đã không chịu nổi rồi…]
[AAAAAAAAA Tôi chết rồi Tôi mãn nguyện rồi. Đã nói mà không ai tin, tôi đoán hôm nay anh ta sẽ lập đội với Evil…]
[Hai người này xảy ra chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì thế này?!!!]
[Dư thần có phải không biết chúng ta có thể nhìn thấy trò chuyện bạn bè của anh ấy không?]
[Chẳng phải lần đầu live stream, chắc chắn anh ấy biết…]
[Tôi phục Dư thần chỗ này, mặc kệ trước đây báo ID đồng đội cho hater hay là bây giờ mời Ngõa Ngõa đi, Dư thần của chúng ta đều diễn rất tự nhiên, không thẹn với lòng.]
[Tôi cũng thích Dư thần chỗ này, muốn diễn với bạn thì sẽ công khai diễn với bạn.]
[Nhưng mà chẳng phải nói hai người họ bất hòa sao? Bây giờ là chuyện gì đây?]
[Bất hòa cái đếch gì, bất hòa mà Thời thần có thể đến Free?]
[Vào xem thì tiện tay nhấn theo dõi nha.]
[Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi!!!]
Thời Lạc tắt giao diện kênh live stream, thoát ra vừa nhìn vào game quả nhiên đã xếp xong rồi. Sau khi vào bản đồ, Thời Lạc nhìn trị liệu bên cạnh nhân vật game của mình, hầu kết khẽ nhúc nhích.
Hai người đều gắn tên chiến đội Free ở trên đầu, người qua đường cùng đội nhìn thấy thì điên cuồng spam trong kênh đội ngũ. Dư Thúy ở bên kia từ đầu đến cuối không gõ một chữ. Thời Lạc dù có gõ chữ cũng sẽ bị người qua đường đẩy xuống dưới, dứt khoát im miệng luôn.
Thật ra Thời Lạc muốn hỏi Dư Thúy, hỏi hắn muốn chơi thế nào.
Kiểu thích khách hay là gì.
Nếu như chơi kiểu thích khách thì giai đoạn đầu Thời Lạc sẽ phối hợp với Dư Thúy, nhường đầu người cho hắn, giai đoạn sau cũng sẽ chú ý không chiếm quá nhiều kinh tế công cộng. Nếu Dư Thúy có đủ kinh tế rồi thì có thể mua khiên ánh sáng ba mặt, sẽ tiêu hao không ít kinh tế, đương nhiên lợi ích lớn như vậy, đồng nghĩa với việc thêm một khúc máu cho cả đội.
Nhưng câu này lại thật sự không tiện mở miệng hỏi.
Bởi vì quen biết Dư Thúy lâu như vậy, hắn vẫn luôn là trị liệu theo phái thích khách, chỉ chơi phái vú em một lần lúc sự cố live stream bất ngờ lần trước với mình.
Bây giờ mà hỏi hắn, giống như là muốn bảo Dư Thúy chơi vú em vậy.
Thời Lạc im lặng nhìn đồng đội đang spam ở giao diện trò chuyện, sau khi game bắt đầu đếm ngược về số 0 thì lập tức xông ra ngoài.
Dư Thúy bám theo chặt chẽ ở sau cậu.
Thao tác của hắn vô cùng tỉ mỉ, vừa đi vừa niệm chú thêm khiên ánh sáng sơ cấp cho ba đồng đội, một chút thời gian cũng không chậm trễ. Lúc Thời Lạc và đột kích qua đường lần mò đến nơi giao nhau của bản đồ thì trạng thái ban đầu của bốn người đã đầy. Thời Lạc nghe thấy tiếng bước chân, không chờ cậu ngắm chuẩn vị trí ra tay, Dư Thúy bên cạnh đã chém xuống một dao thu một mạng người.
Quả nhiên Dư Thúy vẫn chơi theo kiểu thích khách, Thời Lạc nhường một mạng người, chờ Dư Thúy rút về boong-ke mới nổ súng.
Mặc dù hai người chưa bao giờ phối hợp như thế này, nhưng đánh với người qua đường thế này, trong một đội có hai tuyển thủ chuyên nghiệp, đánh ai cũng nghiền ép, một ván game, chưa đến hai mươi phút đã kết thúc, hai người cùng lúc ra khỏi bản đồ.
Sau khi ra khỏi bản đồ, Thời Lạc hít sâu một hơi, không biết Dư Thúy còn muốn tiếp tục xếp đội không.
Trước đó Thời Lạc có nghe thấy Thần Hỏa nói với Dư Thúy, ngày đầu tiên live stream, live hai tiếng là được rồi. Bây giờ đã được một tiếng, còn một tiếng nữa, Dư Thúy có phải nên nói gì đó với fan của mình không?
Không chờ Thời Lạc suy đoán quá lâu, Dư Thúy bên kia lại ấn xếp đội, chưa đến một phút, ghép đội thành công, lại xếp hàng vào.
Ván thứ hai, hai người vẫn không giao lưu như cũ, nhưng phối hợp ăn ý hơn ván trước một chút.
Vẫn là một ván thuận lời nghiền ép, lần này đánh mười sáu phút thì đánh xong rồi, hai người lại thoát khỏi bản đồ.
Thời Lạc vừa thoát khỏi, hệ thống trong game lại nhắc nhở đang chờ ghép đội.
Hai người cứ không trao đổi gì hết mà giải quyết nhanh chóng năm ván liên tiếp.
Tăng điểm quá nhanh, ghép đội càng ngày càng chậm, đến khi ghép đội ván thứ sáu, chờ ba phút rồi vẫn chưa được vào, Thời Lạc nhìn thời gian, đã mười giờ rồi.
Dư Thúy nên tắt live rồi.
Thời Lạc không biết Dư Thúy sắp xếp thế nào, đang do dự có nên hỏi hay không thì giao diện bạn bè của cậu lóe lên, Thời Lạc mở ra.
[Free-Whisper]: Ván sau buff cho cậu.
Thời Lạc khựng lại, muốn gõ chữ hỏi, có ý gì? Năm ván trước đánh rất tốt, cho nên thưởng cho mình trải nghiệm một ván vú em sao?
Nghĩ Dư Thúy đang mở live, Thời Lạc vẫn không hỏi.
Cuối cùng Dư Thúy đã xếp đội xong, ván này quả nhiên giống như Dư Thúy nói, hắn chơi vú em.
Dường như Dư Thúy biến thành một người khác, không có sát ý, cả quá trình đều ở bên cạnh Thời Lạc. Khiên Thời Lạc bị bắn nát, hắn ngay lập tức vá lại. Lúc Thời Lạc với kẻ địch đấu súng, hắn kẹp vị trí buff máu cho Thời Lạc, muốn chu đáo cỡ nào thì có cỡ nấy, muốn bao nhiêu dịu dàng thì có bấy nhiêu.
Giai đoạn giữa, hai đồng đội khác thoát khỏi chi viện không lên, Thời Lạc bị bốn kẻ địch bao vây, trong tay Dư Thúy chỉ còn một cái khiên, hắn không chút nghĩ ngợi che cho Thời Lạc, mình thì chắn phía trước Thời Lạc, thay Thời Lạc cản liên tiếp bốn phát đạn, sau khi mình chỉ còn lại chút máu mới lui về boong-ke. Khi Thời Lạc còn tí máu giết sạch bốn người kia, Dư Thúy ra khỏi boong-ke, không có thêm máu cho bản thân hắn mà mang theo chút máu lâm nguy lập tức thêm máu quấn băng gạc cho Thời Lạc.
Trong giao diện game, nhân vật game của Thời Lạc ngồi trên đất dựa vào tường đá đổ nát đằng sau, nhân vật game của Dư Thúy nửa quỳ bên cạnh Thời Lạc, thanh máu trên đầu đụng một cái liền nát, chuyên chú quấn băng gạc cho Thời Lạc.
Nhìn khung cảnh này trong màn hình, mặt Thời Lạc bỗng nhiên có hơi nóng.
Dựa gần quá rồi.
Thời Lạc không nhịn được gõ chữ.
[Free-Evil]: Không cần chăm sóc tôi như thế đâu.
Chưa đến hai giây.
[Free-Whisper]: Đã nói là buff cậu.
Dư Thúy nói được làm được, ván này đột kích bên phe địch cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, bọn họ đánh không được thuận lợi như lúc đầu, nhưng cả ván Thời Lạc không chết lần nào.
Dư Thúy từ đầu đến cuối không cách Thời Lạc quá năm mét, bảo đảm Thời Lạc luôn thao tác trong trạng thái đầy đủ.
Thời Lạc cũng không biết mình bị gì nữa, rõ ràng chỉ là nhân vật game mà thôi nhưng nhìn thấy Dư Thúy lúc nào cũng dựa gần cậu đến như vậy, gương mặt cậu càng ngày càng đỏ.
Ván này cuối cùng vẫn thắng, chẳng qua đánh ba mươi phút mà thôi, sau khi rời khỏi bản đồ Thời Lạc hít sâu một hơi.
Lần đầu tiên từ xưa đến nay vậy mà cậu bị một trị liệu buff cho đỏ mặt.
Sau khi thoát khỏi game Thời Lạc gửi tin nhắn bạn bè cho Dư Thúy.
[Free-Evil]: Anh… Chẳng phải anh chỉ live hai tiếng thôi sao? Sắp mười một giờ rồi
Dư Thúy trả lời rất nhanh.
[Free-Whisper]: Mệt rồi?
Thời Lạc hoàn toàn không mệt, nhưng cậu ngại nói với Dư Thúy, chẳng biết mình bị gì, cậu được buff đến ngứa ngáy toàn thân.
Thời Lạc khẽ nhúc nhích ngón tay, nhanh chóng nhắn.
[Free-Evil]: Chỉ là… Trước đó Chu Hỏa hình như nói ngày đầu tiên đừng live quá lâu.
[Free-Whisper]: Tôi không sao cả, nếu như cậu mệt thì không đánh nữa.
[Free-Evil]: … Chắc không đánh nữa, tôi ra ngoài hút điếu thuốc.
[Free-Whisper]: OK.
Dư Thúy thoát khỏi đội, Thời Lạc sợ mình thật sự đỏ mặt bị người khác nhìn thấy, cầm điện thoại nhanh chóng rời khỏi phòng huấn luyện.
Thời Lạc đi về phòng của mình, vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Cậu nhìn vào gương, gương mặt của mình không khác gì với lúc thường, nhưng hai bên tai đã đỏ như máu rồi.
Cậu quả thật không kiềm được bản thân: “Mày đỏ cái khỉ gì…”
Cậu khẽ xoa lỗ tai của mình, ra khỏi nhà vệ sinh nằm thẳng xuống giường, nhúc nhích, lại cầm điện thoại lên, mở app nền tảng live stream vào kênh của Dư Thúy.
Dư Thúy còn chưa tắt live, đạn mạc trong phòng live stream vẫn spam vô cùng nhanh.
[Whisper trâu bò, có thể thích khách có thể vú em.]
[Kỹ thuật của Dư Thúy không còn gì để nói, đỉnh x6]
[Bây giờ còn có người dám nói Dư thần Thời thần bất hòa sao?]
[Vấn đề bây giờ đã không phải chuyện bất hòa hay không nữa, bầu không khí của hai người bây giờ đã có hơi mờ ám rồi?]
[Mặc dù trước đây từ chỗ nhóc Lạc đã một lần nhìn thấy trị liệu vú em của Whisper rồi, nhưng vẫn khác với góc nhìn thứ nhất, phải nói thế nào nhỉ…]
[Tôi xem đến mức chân mềm.]
[Chân mềm+1]
[Không hiểu sao tôi cũng có hơi mềm chân, Whisper còn có thể dịu dàng đến thế.]
[Tôi cũng không chịu nổi nữa, không biết cảm giác của người trong cuộc bây giờ.]
[Người trong cuộc đi hút thuốc rồi, ha ha ha ha ha ha…]
Thời Lạc nằm trên giường, hai cái tai đỏ bừng, cắn răng: “Người trong cuộc bây giờ cũng hơi mềm chân, hài lòng chưa…”
Thời Lạc trở người nằm sấp trên giường, trong đầu rối như tơ vò.
Dư Thúy là… Làm cái gì vậy aaaaaaaaaa.
Trong phòng live stream Dư Thúy vẫn chưa tắt, lại đang xếp đơn, đạn mạc đều đang hối hắn xếp đôi với người khác, Dư Thúy làm như không nhìn thấy, tự mình vào game.
Đương nhiên, hắn vẫn chơi trị liệu thích khách như cũ, giết người như ngóe, thu mạng người rất nhanh. Trong đạn mạc đều là đang spam Dư Thúy thiên vị, Thời Lạc xem một đống “yoooooooooo” tai càng đỏ hơn.
Cái người này…
Thời Lạc dùng sức nắm tóc mình, tắt kênh live stream, lúc đang định xối nước lạnh cho tai thì điện thoại của cậu rung lên, có tin nhắn đến.
[Whisper]: Còn chưa hút xong? Còn chưa đến thời gian nghỉ, thời gian rời khỏi có hơi dài rồi.
Thời Lạc nhìn thời gian vội gõ chữ, [Evil]: Về liền.
Dư Thúy bên kia lại trả lời.
[Whisper]: Nhắc nhở mà thôi, không vội.
Thời Lạc nắm điện thoại, một lát sau gửi tin nhắn cho Dư Thúy.
[Evil]: Anh… Vẫn chưa tắt live à?
Dư Thúy mãi chưa trả lời, Thời Lạc nghĩ hắn đã vào game rồi, chắc hẳn là đang chơi game không thể phân tâm. Thời Lạc cầm máy tính bảng bên cạnh gối đầu mở kênh live stream của Dư Thúy, quả nhiên, Dư Thúy đang liều mạng cận chiến với người ta.
Sau nửa phút Dư Thúy thu được đầu người của kẻ địch, khi xoay người thêm thuốc cho mình, điện thoại Thời Lạc lại rung lên.
[Whisper]: Live thêm một lúc nữa, nửa tháng tới không live nữa.
Thời Lạc nhìn kênh live stream lại nhìn điện thoại, không thể không thừa nhận, cái tên Dư Thúy này thật sự lợi hại.
Như vậy mà cũng có thời gian trả lời tin nhắn.
Thời Lạc vốn không muốn làm phiền Dư Thúy, nhưng nhìn thấy hắn quả thật có thể làm hai việc cùng lúc, sau khi suy nghĩ không nhịn được hỏi thẳng…
[Evil]: Vừa rồi anh… Vì sao chơi vú em?
Trong phòng live stream, bên Dư Thúy lại đối diện với một hồi cận chiến, lần này sau khi đối phương bị đoàn diệt chắc hẳn có thể xử lý sương độc phía địch, trực tiếp hủy đá chuyển sinh thì game sẽ kết thúc, lúc này tuyệt đối là không có thời gian trả lời tin nhắn. Thời Lạc nhìn kênh live stream, lại nhìn câu hỏi mình vừa mới hỏi, lại hối hận.
Câu hỏi này hỏi… Quá mức dính người rồi.
Giống như đang làm nũng vậy, quá buồn nôn.
Trong phòng live stream, thao tác của Dư Thúy không ngừng lại chút nào, chắc là không kịp nhìn điện thoại. Thời Lạc nhanh chóng nhấn nút thu hồi, thu hồi tin nhắn cuối cùng.
Thời Lạc ngồi dậy, xoa giữa trán, thở dài.
Ban đầu bản thân rất bình tĩnh rất ôn hòa, đều tại Dư Thúy… Xếp đôi cả một đêm, như lọt vào trong sương mù, được bảo hộ đến mức không rõ ràng.
Chưa đầy một tháng trước, bản thân còn từng hung hăng nói với Dư Thúy, mọi người đều là người trưởng thành, có vài chuyện không cần truy vấn ngọn nguồn thì tốt hơn.
Có đôi khi nói quá rõ ràng rồi, ngược lại không thể có chờ mong gì nữa.
Nếu như Dư Thúy trả lời mình “không có gì, chỉ là bỗng nhiên muốn thử vú em, xem hiệu quả có tốt hay không” thì bản thân xấu hổ cỡ nào?
Giống như tự mình đa tình.
Thời Lạc chà mặt, nhìn thao tác sắc bén, khí thế sung mãn của Dư Thúy, dẫn đồng đội đánh thẳng vào vùng địch, một dao hủy đá chuyển sinh, kết thúc game.
Cùng thời khắc đó, điện thoại Thời Lạc lại rung.
[Whisper]: Không vì sao cả, buff cA^u t0i* bằng lòng. (*Dư thần lại chơi teencode.)