Bài hát mà cán bộ thể thao chọn đã rất cũ rồi, năm đó còn không xác định có phát hành mv hay không. Ở ktv, thông thường những ca khúc có có cảm giác về niên đại như vậy đều sẽ được ngẫu nhiên hát lại.
Lúc này cái gì Nguyễn An An cũng không nhìn thấy, đương nhiên cũng không biết các bạn nữ thét chói tai không chỉ bởi vì động tác cởi áo của nam chính, mà càng bởi vì nam chính trong mv này là một tiểu thịt tươi hơi có chút danh tiếng.
Tràn ngập trong đầu óc cô là câu nói kia của Cố Quyết câu “Nếu em muốn xem, bạn trai em có thể cởi cho em xem”, giọng nói ma mị đó cứ vờn quanh 360 độ hết vòng này tới vòng khác, phảng phất như hiện tại người đang cầm microphone không phải cán bộ thể thao mà là anh.
Nguyễn An An vừa cắn răng vừa tưởng tượng, lời cợt nhả từ người này đúng là một chuỗi lại thêm một chuỗi.
Che kín đôi mắt Nguyễn An An là những ngón tay lành lạnh của anh, cô giật giật mí mắt muốn trợn mắt, nhưng không mở được. Cố Quyết nhận thấy được ý đồ của cô, ngược lại lại che càng kín hơn, tới mức một chút kẽ tay cũng không lộ ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đừng nhúc nhích, hiện tại vẫn anh ta…… Chờ anh ta mặc xong quần áo em mới được mở mắt.” Dường như Cố Quyết vô cùng bất mãn, bắt đầu khiển trách: “Mẹ nó, đây là bộ phim bán thịt sao, tại sao vẫn không mặc áo vào……”
Nguyễn An An:......... Anh đánh rắm, người ta rõ ràng đang tập thể hình trong phòng tập thể thao.
Vừa rồi tạ tay là chính anh nhắc tới, đảo mắt liền quên mất, hắt nước bẩn lên người ta cũng hắt không xong.
Nguyễn An An không nói nên lời, cô nghiêng đầu, dù sao trong phòng bao cũng rất ồn, không sợ người khác nghe được“ Này, rốt cuộc vì sao anh không cho em xem?”
“Không phải không cho em xem……” Cố Quyết nói sang chuyện khác “Chỉ là…… nam chính hình như có chút quen mắt? Có phải từng quảng cáo đồ uống gì đó hay không, trách không được mấy nữ sinh trong lớp đều kêu muốn điên rồi.”
Nguyễn An An: “Anh để em nhìn thử xem sẽ biết, có lẽ em biết anh ta.”
Nguyễn An An không thần tượng người nổi tiếng, đối với mặt mũi của mấy tiểu thịt tươi cô cũng không có hứng thú quá lớn, rốt cuộc những người chỉ có thể nhìn thấy trên màn ảnh, bên ngoài thực tế vẫn sẽ có sự khác biệt.
Hơn nữa thể loại phim mà cô thích xem về cơ bản đều của nước ngoài, cho nên mặc kệ người nọ có nổi tiếng hay không chắc chắn cô đều không nhớ mặt.
Cô cố ý nói như vậy là muốn xem phản ứng của Cố Quyết.
Trầm mặc ba giây.
“Không được, không cho.” Anh không chút do dự cự tuyệt.
Nguyễn An An: “......”
Cô không thể hiểu được, người đàn ông này lớn lên có một gương mặt đặc biệt tốt, dáng người tốt, tốt xấu gì cũng dựa vào mặt và eo ngồi an ổn trên đỉnh diễn đàn trường đại học, chẳng lẽ anh không có một chút tự tin nào sao?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Bạn học Cố, anh nói thật đi.” Nguyễn An An lý giải hành vi ấu trĩ của anh, đột nhiên rất muốn cười “…… Có phải anh cảm thấy người này đẹp hơn anh, sợ em cũng giống các nữ sinh trong lớp thích anh ta đúng không?”
Nhưng mà cái suy đoán này ngay lập tức bị lật đổ.
“Anh ta đẹp hơn anh??” Cố Quyết giống như vừa nghe được chuyện gì đáng chê cười, giọng nói của anh bởi vì ý cười nên có vẻ đặc biệt dễ nghe “Khoảng cách giữa anh ta và anh, đại khái bằng một trăm người như Liên Hạo.”
Nguyễn An An: “.........”
Cô nghĩ sai rồi, mười phần sai.
Không phải là không tự tin mà trong từ điển tên của anh có lẽ được viết bằng hai chữ 《 tự tin 》mới đúng, tiêu đề viết: Ông đây là người đẹp trai nhất thiên hạ.
Thời điểm nam chính trong mv khoe dáng người xong lại mặc quần áo vào, bài hát cũng sắp hát xong rồi, cuối cùng hai mắt Nguyễn An An cũng được giải phóng.
Trước tiên cô quay đầu nhìn Cố Quyết.
Người này dựa lưng vào sô pha ngồi bằng dáng ngồi vô cùng thoải mái, sau khi lấy tay ra khỏi đôi mắt cô, anh rất tự nhiên choàng tay lên vai cô.
Nguyễn An An bỗng dưng chìm trong bóng tối lâu như vậy, cần thiết phải hỏi cho rõ ràng: “Cái này cũng không phải, cái kia cũng không phải, vậy rốt cuộc vì sao anh lại che mắt em?”
Hai người không tiếng động đối diện vài giây.
Cố Quyết đột nhiên ngồi dậy, khóe môi cong lên, mỉm cười thò người qua.
“Thật sự không có ý gì khác” anh thấp giọng giải thích nói: “Anh chỉ đơn thuần, không muốn em nhìn thấy người đàn ông khác cởi đồ mà thôi.”
……
Sau khi cán bộ thể thao kết thúc bài hát, tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Tên của cán bộ thể thao là Lâm Nhiên, chẳng qua có rất ít người gọi tên cậu ta, Nguyễn An An cũng chỉ mới biết sau khi xem kết quả thi đấu ở đại hội thể thao.
Bình thường nhân duyên của Lâm Nhiên cùng các bạn trong lớp vô cùng tốt. Ở lớp khác, người bạn của các chị em phụ nữ đều là mấy nam sinh lớn lên đẹp trai, ăn nói hài hước, Nhưng riêng lớp tài chính 1, người bạn của chị em phụ nữ ngược lại lại là cán bộ thể thao với tính cách như bà mẹ già.
Nguyễn An An tiện tay cầm một cái phách đưa cho Cố Quyết, gõ cái phách này vào lòng bàn tay tiếng vỗ tay sẽ kêu lên vang dội. Hai người vô cùng có lệ đi theo cả lớp reo hò cổ vũ cán bộ thể thao.
Một màn này đúng lúc bị Thu Nghiên quay đầu lại nhìn thấy.
Thẳng thắn mà nói, khí chất của hai người kia có chút không hợp với nơi này.
Nguyễn An An rất thích cười, nhưng những người quá giỏi luôn khiến người ta cảm thấy xa cách, cho nên đối với người không quen thuộc, mọi người đều cảm thấy chắc hẳn cô không dễ ở chung.
Cố Quyết cũng thế, đẹp trai như vậy nhưng lại thường xuyên không thể hiện cảm xúc, rõ ràng là một người khó tiếp cận.
Hai vị lão đại ngồi ở nơi này, cả người giống như đều tản ra hơi thở “Chúng tôi chỉ bán cho bạn học một chút mặt mũi”, thời điểm gõ phách vỗ tay cho cán bộ thể thao cũng viết đầy lên mặt mấy chữ lạnh nhạt cùng có lệ.
Rõ ràng không có sự giao tiếp bằng mắt, nhưng phong cách lại cực kỳ nhất trí.
Thu Nghiên thừa dịp kết thúc bài hát, ánh đèn sáng tỏ, răng rắc chụp lại một màn này.
Loại hoạt động như ca hát trong ktv này, một đám người lúc mới đến luôn đùn đẩy nhau, người này chỉ người kia, nhưng một khi có người dẫn đầu, sau đó bắt đầu trôi chảy.
Ngoài dự đoán của Nguyễn An An chính là, từ đầu đến cuối cô và Cố Quyết liên tục bị điểm danh, nhưng lại không phải gọi hai người lên ca hát.
“Bài hát《 Bản tình ca độc thân》 của tôi dành tặng cho cặp đôi nổi tiếng nhất trong lớp chúng ta, để bọn họ cảm nhận một chút......”
“Bài hát《 Con sói đơn độc 》 cũng được dành tặng cho cặp đôi vô cùng chướng mắt ngồi bên kia, cho các cậu cảm nhận một chút tâm tình của chúng tôi......”
“Bài hát 《 Đi trong gió lạnh 》được dành tặng cho Cố Thần và Cố Thần phu nhân, nói vậy có lẽ từ trước tới nay các cậu chưa từng được hưởng thụ loại cảm giác lạnh thấu tim của đám cẩu độc thân......”
“......”
Nguyễn An An trên mặt thì cười hì hì, nhưng trong lòng lại thầm nhủ mmp.(妈卖批): (Phát âm là MA-MAI-PI, có thể viết thành từ viết tắt MMP. Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên)
Đều do Cố Quyết! Tất cả đều là lỗi của anh! Cô không có chut quan hệ nào nhưng kết quả lại bị người dùng phương thức như vậy đưa lên sân khấu!
Nghĩ như thế nào cũng cảm thấy nghẹn khuất, cô một bên duy trì gương mặt tươi cười, một bên dưới góc độ mọi người không nhìn thấy duỗi tay tìm được cánh tay Cố Quyết, véo một cách chính xác.
Sau đó……
Không véo được.
Nguyễn An An sửng sốt.
Trong đầu không tự giác mà hồi tưởng lại lời trào phúng của Cố Quyết dành cho nam chính trong mv lúc vừa rồi. Cô không biết rốt cuộc cơ bắp của nam chính kia có phải giả hay không, nói tóm lại……cơ bắp của Cố Quyết khẳng định không phải đồ giả.
Nguyễn An An thử lại một lần nữa, Cố Quyết quay đầu đối diện với ánh mắt của cô.
“Làm gì vậy.”
Biểu cảm của Cố Quyết có chút ý vị thâm trường: “Em định véo anh, hay là……” Dừng một chút, anh cười vô cùng bất hảo “Dụ dỗ anh?”
“……” Hô hấp của Nguyễn An An hơi đình trệ, cô há miệng thở dốc, nhưng không đợi cô đáp lới, bài hát《 Đi trong gió lạnh》bên kia đã hát xong rồi. Cán bộ thể thao tiếp tục kêu gọi: “Còn ai muốn hát tặng vợ chồng Cố thần không? Mau tới mau tới!”
Lời này vừa nói xong, Cố Quyết là người đầu tiên đứng dậy.
Anh chân dài, không quá vài bước liền đến trước mặt cán bộ thể thao. Nguyễn An An nhìn anh lấy microphone, giây tiếp theo, một tuyên ngôn vô cùng cường điệu được truyền tới lỗ tai mỗi một người trong phòng.
“Nếu như vậy, hôm nay tôi không khoe ân ái dường như rất không hợp với sự nhiệt tình của các cậu.” Cố Quyết vừa nói vừa vươn tay ấn vào màn hình, “Tôi sẽ chọn một bài……”
Anh vẫn còn một chữ chưa nói xong, cánh tay lập tức bị cán bộ thể thao ngăn ở giữa đường, microphone cũng bị cướp đi.
Cố Quyết: “?”
Bên cạnh đã có nữ sinh bắt đầu bật cười, cán bộ thể thao hắng giọng nói: “Cố Thần, thật ngại quá, cậu và bạn gái cậu từ những ngày đầu tiên vẫn luôn ngược đám cẩu độc thân trong lớp chúng tôi, độc hại chúng tôi lâu như vậy, hôm nay không thể để cậu khoe ân ái trước công chúng!”
Y theo như dự đoán của bọn họ, Cố Quyết sẽ đến tham dự hoạt động tập thể này, đơn giản chỉ với 1 lý do —— Khoe khoang.
Mà để anh ngồi ở kia nhìn đám cẩu độc thân khoái hoạt vui vẻ ca hát mà bản thân mình cái gì cũng không thể làm, đoán chừng Cố Quyết sẽ nghẹn chết.
Quả nhiên, Cố Quyết bật cười, anh ôm cánh tay nhìn cán bộ thể thao, hơi hơi híp mắt: “Vậy rốt cuộc các cậu gọi hai người chúng tôi tới đây làm gì? Hử? Rửa lỗ tai?”
Cán bộ thể thao cao 1m8, nhưng so với Cố Quyết thì cậu ta vẫn thấp hơn một chút.
Thẳng thắn mà nói, nhìn từ góc độ này, biểu tình này, khí thế này, khiến người ta có hơi chút cảm giác áp bách. Nhưng tốt xấu gì cũng là đồng đội từng chơi bóng rổ cùng nhau, cán bộ thể thao chỉ sửng sốt một giây sau đó lập phản ứng lại.
“Hai người các cậu ngồi ở kia, có thể đề cao giá trị nhan sắc trung bình của lớp ta.”
“……”
Còn rất nhanh mồm dẻo miệng nhỉ.
Cái lý do này gãi đúng chỗ ngứa đồng thời vuốt xuôi mông ngựa* Cố Thần. Tuy rằng kết quả vẫn bị cự tuyệt, nhưng đã khen anh lại còn khen bạn gái anh, miễn cưỡng cũng có thể chấp nhận.
*nghĩa giống như nịnh nọt
Thẳng đến cuối cùng Cố Quyết vẫn không được hát. Trên bàn mỗi phòng bao đều có mâm đựng trái cây, toàn bộ quá trình anh đều ở bên cạnh Nguyễn An An cắt dưa hấu lột vỏ quýt, tận dụng mọi cách đưa đồ ăn lên miệng cô, thỉnh thoảng lại được chạm nhẹ vào môi cô một cái.
Mà cô đương nhiên không biết, trong lúc Cố Quyết sắm vai bạn trai nhị thập tứ hiếu, hai người đã bị paparazzi Thu Nghiên chụp hình làm tư liệu sống trên diễn đàn.
Mấy bài hát qua đi, bên cạnh Nguyễn An An có hai bạn nữ vừa hát xong ngồi xuống. Cô không cố ý nghe hai người nói chuyện, nhưng hai người nói chuyện gần như muốn rống lên, không nghe cũng không được.
“…… Ai, hỏa triệu ngày hôm qua cũng quá khó đánh đi!! Đã chết nhiều lần như vậy, dùng Hoàn Hồn Đan khiến tôi đau lòng muốn chết!”
“Đúng vậy! Mỗi ngày thức đêm cũng không bằng người ta 648 một cái!!” (mấy thuật ngữ chơi game có gì sai sót, mong mọi người bỏ qua nhé)
Nghe giống như…… Nguyễn An An hứng thú, vỗ vỗ bả vai bạn nữ bên cạnh: “Hai người các cậu nói chuyện trò chơi sao? Game online?”
“Đúng vậy đúng vậy! Chúng tôi chơi 《 Lục giới 》.” Bộ dáng nữ sinh kia cực kỳ hưng phấn “Cậu cũng chơi sao? Không ngờ học thần cũng chơi game nha!”
Nguyễn An An cười cười: “Vẫn chưa đâu, nhưng tôi chuẩn bị chơi.”
Lần trước Nguyễn An An đi thăm “Phồn Lâm” sau đó làm báo cáo gửi cho Lâm Tùng Bách phát nhận được đánh giá không tồi, ý tưởng mà cô đề ra rất có khả năng được thực hiện, cho nên Lâm Tùng Bách bảo cô trải nghiệm thử mấy trò chơi đang hot nhất trên thị trường, chơi xong phải làm báo cáo phân tích và so sánh, trong đó đứng mũi chịu sào chính là 《 Lục giới 》.
Mà 《 Lục giới 》……
Ngay từ đầu Nguyễn An An đã cảm thấy vô cùng hứng thú với trò chơi trực tuyến nổi tiếng của Cố thị này, hình ảnh khi cô lên mạng tùy tiện tìm kiếm đều rất đẹp, rất hợp với khẩu vị của cô. Nhưng từ Khương Di và Ân Viện mà cô biết, trò chơi này do Cố Nhị thiếu nghiên cứu phát triển.
Có thể là bởi vì lần về nhà đó không cẩn thận nghe được miệng lưỡi hoa si của Nguyễn Lâm khi nói chuyện điện thoại với người khác, hiện tại đối với Cố Nhị công tử Nguyễn An An cũng chỉ có một ấn tượng duy nhất, chính là tình nhân trong mộng của Nguyễn Lâm.
Chỉ cần tưởng tượng đến tầng quan hệ này, giấc mơ của hầu hết những người phụ nữ ở Thanh Thành · đại thần IT · Cố Nhị lập tức bị kéo xuống n bậc.
Chính vì thế cô cũng cảm thấy mất hứng thú đối với trò chơi của anh ta.
Tuy nhiên đã thử nghiệm xong các trò chơi khác rồi, tiếp theo cũng nên đến lượt 《 Lục giới 》.
Hai nữ sinh tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh về việc cô nhảy hố, ngay sau đó họ liền tiếp tục thảo luận chuyện phó bản.
Cố Quyết ở bên cạnh liều mạng đút trái cây cho Nguyễn An An, hơn nữa chính cô cũng uống không ít nước trái cây, Nguyễn An An cảm nhận tình trạng thân thể một chút, sau đó đứng dậy đi WC.
WC ở đây rất dễ tìm, trực tiếp đi thẳng đến cuối đường là tới.
Trong nháy mắt Nguyễn An An đẩy cửa ra, cô hoảng hốt hoài nghi có phải cả người mình được chuyển dời đến trường học hay không.
Nước trong bồn rửa tay đã được mở, bên cạnh có một dáng người quen thuộc đang đứng.
Thiên kim Hạ gia, người ít khiên người ta phiền lòng nhất trong số các chị em của Nguyễn Lâm, Hạ Mông.
Sau hai lần gặp mặt, đặc biệt là lần đưa giấy trước đó, trong lòng Nguyễn An An cũng không có bất kỳ khúc mắc gì, nghĩ tới cái gì liền hỏi cái đó, Nguyễn An An kinh ngạc nói: “Sao cậu lại ở đây?”
Thời điểm cô đẩy cửa tiến vào Hạ Mông đang rửa tay, nhìn thấy cô Hạ Mông cũng sửng sốt một chút “Lớp tôi tụ tập ở chỗ này…… cậu thì sao?”
Xem ra tiền thưởng của các lớp đều bị kéo dài tới hiện tại mới phát xuống…… vậy thời gian tụ tập bị trùng lặp cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
“À” Nguyễn An An lập tức nói “Tôi cũng đi cùng lớp.”
Hạ Mông cười một tiếng “Thật trùng hợp.”
Nụ cười này mang theo loại thiện ý nhàn nhạt, thật giống như sau khi lên đại học hai người mới biết nhau, hơn nữa từng có duyên gặp gỡ trong WC.
Từ trước tới nay Nguyễn An An đều đồng ý kết giao bạn bè, chưa kể tới việc cô vốn dĩ không chán ghét người này, hơn nữa thái độ Hạ Mông như vậy, ông ngoại cô và ông Hạ vẫn luôn qua lại...... Nguyễn An An cũng mỉm cười với cô ta một chút.
Làm bạn bè thì có vẻ quá sức, nhưng kẻ địch thì có thể không cần làm. Vì Nguyễn Lâm ngu ngốc kia thì hoàn toàn không đáng.
Nguyễn An An tiến vào WC, nhìn thấy hộp giấy bên cạnh lộ ra một đoạn liền không thèm quản, kết quả vừa kéo ——
Cũng chỉ còn dư lại một chút xíu!
Hộp giấy lớn như vậy nhưng bên trong lại rỗng ruột!!!
“......”
Nếu cô nhớ không lầm, bên ngoài vẫn chưa truyền đến tiếng đóng cửa.
Cũng có nghĩa là…… Hạ Mông vẫn chưa đi.
Cảnh tượng cũ phảng phất như được tái hiện.
Nguyễn An An cắn chặt răng, “…… Cái kia, cậu còn ở đó sao?”
“Hả?” Bên ngoài nhanh chóng truyền đến tiếng đáp lại “Tôi đang tô lại son môi, có chuyện gì sao?”
“Khụ……” Mặt Nguyễn An An có chút đỏ, nhưng khi đối mặt với loại sự tình này, cho dù không muốn cũng phải kéo mặt mũi xuống “Vừa rồi tôi không chú ý, giấy trong này chỉ còn lại có một ít…… Cậu có thể giúp tôi lấy giấy từ gian bên cạnh, sau đó đưa cho tôi không?”
“……”
Đưa giấy cho Nguyễn An An xong, nghe được đối phương nói lời cảm ơn, Hạ Mông mới đột nhiên cảm thấy tất cả mọi chuyện giống như đã từng quen biết.
Cảm giác rất kỳ diệu.
Cô mỉm cười, rời khỏi WC trở lại phòng bao, di động trong túi rung lên.
Hạ Mông lấy ra xem, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó nhíu mày.
Nguyễn Lâm: 【@ Hạ Mông! Thân ái, cậu đang ở đâu? Nghe nói Nguyễn An An đến đại học C, thật vậy chăng? Chị ta ở trường cậu à? Cậu đã nhìn thấy chị ta chưa? 】
Nhóm chat này bình thường cô không bao giờ xem, nếu không Nguyễn Lâm cũng không cần phải @ để nhắc nhở.
Hạ Mông ấn vào, suy nghĩ một lát rồi nói: 【 Vẫn chưa gặp, làm sao vậy? 】
Nguyễn Lâm: 【 Không phải…… Tớ chỉ nghĩ đến rõ ràng chị ta đang học ở đại học C mà lại đi nói với ba tớ ra nước ngoài học tập, kết quả mới học được ba năm đã trở về, hiện tại lại đến đại học C! 】
Nguyễn Lâm: 【 Chúng tớ vừa mới nói chuyện, có phải đại học gà rừng không cấp bằng tốt nghiệp cho nên chị ta phải quay trở về nước học tập hay không? 】
Tuy rằng không biết ai nói cho Nguyễn Lâm biết Nguyễn An An đang học tại đại học C, nhưng lời này đúng là……
Hạ Mông cảm thấy người này quả thực không có đầu óc.
Hạ Mông: 【…… Tại sao cậu không nghĩ, thành tích thi đại học của cậu ta tốt như vậy, sau khi xuất ngoại sẽ học đại học gà rừng? 】
Nguyễn Lâm: 【 Ai biết được? Hơn nữa trước khi xuất ngoại không phải còn có một hai năm học dự bị sao? Làm gì có trường đại học tốt nào mà lại học trong 3 năm? 】
Nguyễn Lâm: 【 Lần trước chuyện chị ta về nhà tớ còn chưa kể với cậu đâu, gần đây tớ bận tham gia mấy buổi huấn luyện thi đánh cờ ly gì đó / đáng thương…… Hôm nào gặp nhau nha! Từ ngày lên đại học đã lâu rồi không gặp cậu! 】
“……”
Hạ Mông rất muốn nói, khóa học dự bị không phải khóa học bắt buộc, nó chỉ dành cho những du học sinh không có cách nào thích ứng với môi trường học ở nước ngoài. Các trường đại học ở nước ngoài đều học tín chỉ, số người tốt nghiệp trước 1 năm tuy rằng ít, nhưng mỗi năm đều có.
Suy luận hợp lý rõ ràng có thể cho ra kết quả thích hợp nhất, nhưng Nguyễn Lâm lại cố tình đi tìm xác suất nhỏ nhất và không hợp với lẽ thường nhất.
Muốn ghép tội thì sợ gì không có lí do.
Nhưng Hạ Mông lại không muốn nhiều lời cùng Nguyễn Lâm.
Nguyễn Lâm chán ghét Nguyễn An An nhiều năm như vậy, tất cả những lời hay về Nguyễn An An cô ta đều không muốn nghe.
Giống như trước kia Nguyễn Lâm thay đổi các biện pháp nói móc Nguyễn An An, tuy rằng cô không tán thành, nhưng biết rõ ngăn cản cũng vô dụng nên cô sẽ không phí lời.
Tất cả mọi người xung quanh đều nói cô kết giao với người bạn Nguyễn Lâm này môn không đăng hộ không đối tính cách lại không tốt thật sự quá mức khiến người không thể tưởng tượng được, chính Hạ Mông cũng biết điều đó.
Nhưng ai bảo cô làm người cố chấp, khi còn bé một ân tình rất nhỏ cũng có thể khiến cô nhớ thật lâu.
Thông qua mối quan hệ bạn bè này, Nguyễn gia xác thực đã có một phần cơ duyên hợp tác cùng Hạ gia, tuy rằng mức độ hợp tác này đối với Hạ gia mà nói chỉ là chút chuyện nhỏ không hề tốn sức.
Nhưng đã đủ rồi.
Hạ Mông cũng tham gia vào diễn đàn trường đại học, hồi tưởng lại bức ảnh chụp thành tích nhóm Nguyễn An An, lại nghĩ tới tình cảnh vài phút trước, người con gái kia sau rất nhiều năm không gặp đã trở nên càng thêm lóa mắt.
Hạ Mông: 【 Gần đây tớ hơi bận, chắc sẽ không có thời gian đi chơi. 】
Cự tuyệt xong, cô nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn gõ chữ nói: 【 Nguyễn Lâm, rất nhiều chuyện cậu không hiểu rõ ràng, vẫn nên ít nói vài câu thì tốt hơn. 】
Thời điểm Nguyễn An An trở lại phòng bao, âm nhạc đã ngừng, ánh đèn trong phòng cũng sáng rõ hơn.
Một đám người, cậu một lời tôi một câu cãi cọ ồn ào giống như cái chợ bán thức ăn, trong lúc nhất thời cô cũng không phân biệt được những người này đang nói cái gì, ngồi xuống bên cạnh Cố Quyết hỏi một câu, anh thuận thế duỗi tay ôm lấy bả vai cô “Bọn họ đang thảo luận xem chơi trò chơi gì, có 3 sự lựa chọn: nói thật hay mạo hiểm, giết chết người sói, ai là kẻ nằm vùng.”
Nguyễn An An “Ồ” một tiếng.
Cô biết tất cả những trò chơi này, nhưng lại không thường xuyên chơi. Nguyễn An An quay đầu nhìn Cố Quyết, từ gương mặt nhìn không ra thái độ của anh “Anh thích trò nào?”
“……” Mấy trò chơi này Cố Quyết đều không thích, nếu phải chọn 1 trong 3 “Nói thật hay mạo hiểm đi.”
Có thể biết được một chút bí mật nhỏ của các bạn học cũng không tồi.
Vừa dứt lời, cuối cùng bên kia cũng thảo luận ra kết quả, Trần Tống hô to: “Cố Thần! Đưa bạn gái cậu tới chơi nói thật hay mạo hiểm ——”
Hai người từ trên sô pha đứng dậy, Cố Quyết lại nói: “Người khác thì không sao, nhưng anh rất muốn nghe lời nói thật lòng của em, chờ lát nữa nhớ rõ đừng chọn mạo hiểm.”
“Ha hả” Nguyễn An An càng không muốn làm theo lời anh “Vây em sẽ chọn mạo hiểm!”
“Vậy em cứ chọn đi” Cố Quyết cười “Em cảm thấy bọn họ sẽ bắt em chơi trò mạo hiểm gì? Anh đoán là cùng anh hôn môi trước mặt mọi người, hoặc chủ động chọn một người để hôn.”
“……” Mẹ nó, hình như rất giống chuyện mà mấy người đó có thể làm.
“Cho nên, em muốn chọn mạo hiểm thì cứ chọn đi, ngàn vạn lần đừng kìm nén bản chất của mình.” Cố Quyết sờ sờ tóc cô “Hôn môi trước mặt mọi người, anh cầu mà không được.”
“……”
Trong trò nói thật hay mạo hiểm, mỗi người nhớ kỹ con số của mình, sau đó hệ thống dừng lại một cách ngẫu nhiên. Di động của cán bộ thể thao có một phần mềm nho nhỏ, đặt ở chính giữa bàn. Buổi tụ hội hôm nay có hơn hai mươi người, nhiều người như vậy không có cách nào chơi hết 1 lượt, quá đông, hơn nữa phần mềm trên di động cũng không có nhiều vị trí như vậy.
Nhóm đầu tiên đương nhiên có Nguyễn An An và Cố Quyết.
Lần thứ hai Nguyễn An An trúng thưởng.
Cô thật sự sợ miệng Cố Quyết quá linh nghiệm, cũng chỉ do dự ba giây “Tôi chọn nói thật.”
“Cho nên điều chúng tôi muốn hỏi chính là” Cán bộ thể thao nghiêm túc nói: “Cố Thần là mối tình đầu của cậu sao? Khẳng định không phải đâu nhỉ? Có thể nói cho bọn tôi biết cậu có mấy người yêu cũ không?”
“Vì sao lại khẳng định là không phải?” Nguyễn An An trợn to mắt, “Anh ấy là mối tình đầu của tôi.”
Ba vòng sau liền đến lượt Cố Quyết.
Cán bộ thể thao không tin, lại hỏi: “Chúng tôi có thể nhìn ra Cố Thần tuyệt đối là tay già đời trên tình trường nha, khoe ân ái cũng thuần thục vô cùng, xin hỏi Cố Thần từng có mấy cô bạn gái cũ?”
“Thật ngại quá, khiến các cậu thất vọng rồi.” Ngón tay Cố Quyết gõ gõ lên mặt bàn “Cô ấy cũng là mối tình đầu của tôi.”
Cả bàn đều mắt to trừng mắt nhỏ.
Ngay cả Thu Nghiên cũng kinh ngạc “Này, mối tình đầu…… An An trước kia cậu chưa từng yêu đương sao? Còn Cố Thần? Hai ngươi các cậu đẹp như vậy ——”
“Đúng vậy!” Cán bộ thể thao vỗ đùi “Hai ngươi như vậy, nói chưa từng yêu là định lừa quỷ sao? Người theo đuổi xếp hàng dài sao?”
Trần Tống: “Tôi không tin! Cho tôi gương mặt của Cố Thần, tôi sẽ nói số lượng bạn gái cũ nhiều bằng ba đội bóng đi! Tôi không tin!!!”
Nguyễn An An yên lặng nhấc tay: “Nhưng tôi thật sự chưa từng…… Đương nhiên, cũng có thể là bởi vì lúc dậy thì tôi không quá thông suốt……” Ngay cả yêu thầm cũng phản ứng hơn nửa năm.
Cố Quyết cũng nhấc tay: “Trước không nói tới áp lực học tập ở thị trấn chúng tôi, cả ngày không rảnh nghĩ tới chuyện yêu sớm……” Anh tiếp nhận lời nói của Nguyễn An An “Cho dù thông suốt tôi cũng không có, nhiều năm như vậy, tôi chỉ chờ mình cô ấy thôi, làm sao đây?”
Ngữ khí cà lơ phất phơ, nhưng lại khí phách mười phần.
Cán bộ thể thao cùng đám cẩu độc thân: “……”
Thu Nghiên cầm đầu nhóm ủng hộ couple: “……” A a a a woa hai mối tình đầu! Thật con mẹ nó ngọt ngào!
Bốn năm vòng kế tiếp, nhiều lần nó dường như cố ý tránh Nguyễn An An và Cố Quyết, khiến quần chúng ăn dưa lo lắng suông.
Mãi cho đến khi hết thời gian bao phòng, phục vụ tới thúc giục, cuối cùng hệ thống mới quay trở lại với Nguyễn An An.
Lần trước cán bộ thể thao bị thương quá sâu, lần này thật sự muốn cho Cố Quyết nếm thử cảm giác khó chịu, vì thế cậu ta vắt hết óc hỏi một câu: “Cố Thần là người đầu tiên cậu thích sao?”
Lời này kỳ thật hỏi rất có trình độ, nhưng bởi vì đã đến giờ trả phòng, mọi người cũng không rảnh điều tra kỹ, sôi nổi nói: “Ai nha cán bộ thể thao, cậu lại lãng phí cơ hội hiếm có này rồi! Người ta đã nói đây là mối tình đầu! Vậy không phải là người đầu tiên thích thì còn có thể là gì!”
“Nhưng mà! Tôi cho rằng ở giữa có thể có chút vấn đề……”
“Cho nên đến cuối cùng chúng ta vẫn phải ăn đầy một miệng cẩu lương……”
“……”
Ngay cả cán bộ thể thao cũng cảm thấy có lẽ đầu óc mình bị ngớ ngẩn rồi.
Không ai phát hiện ra rằng, vấn đề này bị nhảy qua, chỉ có Nguyễn An An là thở phào nhẹ nhõm một hơi.
……
Sau khi hát xong, hạng mục tiếp theo chính là ăn cơm chiều. Ktv và tiệm cơm cách nhau khoảng hai trăm mét, đi vài phút đã tới.
Đều là người trưởng thành rồi, ngay từ khi còn học cao trung ra ngoài ăn một bữa cơm còn mở vài chai bia, càng miễn bàn tới hiện tại. Một đám nam sinh vô cùng quyết đoán chọn mười mấy chai, cán bộ thể thao nói: “Mọi người đều biết tửu lượng của mình, nhớ kỹ, có thể duy trì thần trí bắt xe trở lại trường học là được.”
Nguyễn An An tự biết tửu lượng mình không thể, nhưng bản thân lại rất muốn uống, cẩn thận khống chế là được, uống hết một cốc thì dừng tay. Ngược lại Cố Quyết uống không ít, nhưng sắc mặt vẫn tỉnh bơ như thường.
Bữa cơm này do khoản công chi trả, ăn đến đặc biệt vui vẻ, vừa uống vừa nói chuyện ước chừng ba tiếng mới kết thúc. Thời điểm Nguyễn An An và Cố Quyết ngồi trên xe taxi trở lại trường vẫn không nhịn được nhớ lại những điều thú vị trong buổi tụ tập ngày hôm nay.
“Ha ha ha ha ha! Vừa rồi trước khi đi, cán bộ thể thao đột nhiên ôm Trần Tống nói ‘Thu Nghiên thích dạng nam sinh gì, cậu nói cho tôi biết đi’, Thu Nghiên ở bên cạnh cười muốn điên rồi.
“Anh nhìn thấy chưa?” Nguyễn An An không uống say, nhưng người đã có chút phiêu phiêu “Ha ha ha em cũng buồn cười chết mất……”
“Thấy rồi.” Cố Quyết có chút bất đắc dĩ, Nguyễn An An thò người qua nói chuyện, nhưng cả người mềm mại không có lực chống đỡ. Anh duỗi tay đỡ cô “Em ngồi thẳng lên, bằng không dựa lên người anh cũng được.”
Ai ngờ, cô lập tức đáp: “Vậy vẫn nên dựa đi, dựa tương đối thoải mái hơn.”
Cố Quyết sửng sốt, giây tiếp theo, bả vai thoáng trầm xuống.
Nguyễn An An còn đặc biệt tự giác duỗi tay ôm lấy cánh tay anh, thật sự dựa nửa người lên người anh, cuối cùng đầu còn cọ cọ hai cái lên vai anh, cười hì hì nói: “Thật thoải mái ……”
Cố Quyết ngồi nửa ngày không nhúc nhích.
Hầu kết anh lăn lộn, anh trở tay nắm ngược lại tay cô “Rốt cuộc em có uống say hay không?”
“Không nha……” Nguyễn An An còn rất tự hiểu bản thân mình “Nếu em uống say sẽ không trả lời anh bất cứ vấn đề gì, chỉ hoàn toàn sống trong thế giới của chính mình.”
Cố Quyết “Ồ” một tiếng.
Qua một lát.
“Em nói cho anh một bí mật,” Nguyễn An An nhỏ giọng nói, thanh âm mềm mại khiến cả người anh ngứa ngáy “Hiện tại mặc dù em không uống say, nhưng bạn em nói cho em biết, chỉ cần vừa uống rượu em sẽ không nói dối ai.”
Cố Quyết nhịn cười có chút vất vả “Vậy lát nữa anh phải hỏi em nhiều thêm mấy câu.”
9h tối, có chút kẹt xe, chiếc xe chạy chậm trên đường, một lúc lâu sau hai người không nói chuyện.
Lúc này đại não Nguyễn An An nhảy lên một suy nghĩ.
Cô nghĩ tới vấn đề cuối cùng cán bộ thể thao hỏi trước khi ăn cơm, vấn đề này cô không trả lời, nhưng cô muốn hỏi Cố Quyết một chút.
“Này, bạn trai.” Cô gọi anh “Vấn đề lúc trước cán bộ thể thao hỏi, anh trả lời một chút đi? Em là người đầu tiên anh thích sao?”
Cố Quyết sửng sốt.
Không phải đã hỏi câu này lúc nói về mối tình đầu rồi sao?
“Đúng vậy.” Anh nhanh chóng gật đầu, sau đó thuận miệng hỏi lại “Em thì sao?”
Cho dù đã hỏi qua, hỏi lại một lần cũng tốt, dù sao kết quả đều hoàn mỹ như vậy ——
“Em không phải ……” Sau đó anh nghe được người bên cạnh nhẹ giọng nói.
“……?”
Cả người Cố Quyết cứng đờ.
Không phải? Cái gì gọi là không phải?
“Không phải lúc trước em nói anh là mối tình đầu của em sao? Tại sao lại đổi ý?” Trong chớp nhoáng, Cố Quyết nhớ lại lời nói vừa rồi của Nguyễn An An, anh ngộ đạo: “Hay là thời điểm chơi nói thật hay mạo hiểm em đã nói dối, hiện tại mới nói thật?”
“A? Em không nói dối” Nguyễn An An chớp chớp mắt “Thích là thích, yêu là yêu nha, khi nào chính thức nói chuyện yêu đương thì mới được coi là mối tình đầu, không phải sao? Mối tình đầu của em chính là anh nha.”
“……”
Cố Quyết cẩn thận xem xét lại lời nói của cô.
Nói như vậy, “Có phải mối tình đầu hay không” và “Có phải người đầu tiên thích hay không”, dường như thật sự không giống nhau.
Cố Quyết do dự, anh không muốn hỏi loại vấn đề này, nhưng miệng lại không chịu sự khống chế của anh: “Cho nên ý em là…… Lúc trước em từng thích người khác, nhưng lại chưa chính thức yêu dương?”
“Ừm, trước kia xem như từng thích một người.” trước đó Nguyễn An An luôn cố ý lảng tránh vấn đề này, hiện tại sau khi đã xác nhận quan hệ cùng Cố Quyết, ngược lại hiểu rõ tình cảm của mình dành cho anh trai khẩu trang lúc bấy giờ. Dù sao đã sớm buông bỏ hoàn toàn, nên cô thừa nhận vô cùng dứt khoát “Tuy nhiên từ rất lâu rồi, thời điểm em còn học cấp ba …… Xem như từng yêu thầm một nam sinh đi.”
Cố Quyết: “…………”
Thích.
Cấp 3.
Yêu thầm.
Ba quả bom liên tiếp.
Cố Quyết dựa lưng vào chỗ ngồi, nửa ngày không miêu tả được tâm tình của mình hiện tại, những đường nét vốn dĩ được chải vuốt kỹ càng tất cả đều rối thành một cuộn chỉ.
Rối loạn không bao lâu, bên tai đã truyền đến tiếng hít thở đều đều của cô gái nhỏ.
…… Ném ra 1 quả bom sau đó yên tâm nhắm mắt đi ngủ.
Tửu lượng của Cố Quyết rất tốt, nhưng giờ khắc này anh lại cảm nhận rõ ràng hơi rượu đang lên, thậm chí tức giận tới mức nghiến răng.
Qua một lát, anh thoáng bình tĩnh trở lại, động tác nhẹ nhàng, lấy di động ra mở trình duyệt.
Cố Quyết tìm kiếm mấy từ ngữ mấu chốt, cấp ba, yêu thầm, nam sinh. Kết quả xuất hiện một loạt các mục liên quan ——
Người đầu tiên nữ sinh yêu thầm.
Yêu thầm thật sự sẽ ảnh hưởng tới cả đời nữ sinh hay sao?
Sẽ vĩnh viễn nhớ kĩ nam sinh minh yêu thầm thời cấp 3.
Cấp ba, mối tình khắc cốt ghi tâm.
“………” Đáng sợ như vậy sao?
Thế này còn bình tĩnh cái rắm. Cố Quyết quả thực xem tới mức da đầu tê dại, tiện tay nhấn vào một đề mục, đủ loại lời thú nhận tình cảm đầy văn vẻ.
Cái gì mà “Em yêu anh không quan hệ gì tới anh”, cái gì mà “Yêu thầm tuyệt vọng như vậy đời này trải qua một lần là đủ rồi”, cái gì mà “Em sẽ giấu anh dưới đáy lòng cả đời”……
Mẹ nó, còn giấu anh ta dưới đáy lòng cả đời, nhớ anh ta cả đời, vậy bạn trai đương nhiệm của cô thì sao??
Cố Quyết trừng mắt nhìn màn hình, càng xem càng bực bội.
Thẳng đến khi anh nhấn vào một tiêu đề đậm chất văn chương.
Đoạn thứ nhất —— “…… Hạ qua đông đến, xuân đi thu tới, tôi sẽ luôn nhớ rõ hình bóng cậu dựa vào cửa sổ học từ đơn tiếng Anh, nhớ rõ bụi phấn rơi trên mặt cậu khi cậu lau bảng đen, nhớ rõ mỗi lần cậu đi qua tôi nhất định phải đẩy quyển sách ra ngoài một chút……”
Đoạn cuối cùng —— “Có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại, từ nay, tất cả những người tôi thích đều giống cậu.”
Xem xong áng văn chương tuyệt vời này, không biết có phải do cồn quấy phá hay không, lần đầu tiên trong cuộc đời, Cố Quyết sinh ra một loại tâm tình tên là tuyệt vọng.
Anh nhìn thoáng qua người bạn gái đang dựa lên vai anh ngủ say sưa.
Sau đó lại nhìn vào dòng chữ “Từ nay, tất cả những người tôi thích đều giống cậu” bằng ánh mắt châm chọc.
Cố Quyết: “……………”
Thật hay giả, khốn kiếp.