Đánh giá: 8.1/10
từ 6003
lượt
Team Tiểu Lạc Lạc
Văn án
Dạo này ta liên tục mơ thấy mộng xuân, ta và một người nam nhân nào đó thân mật với nhau, hành vi hoang đường, điên cuồng.
Ta thấy hắn hôn lên tóc, còn gọi nhũ danh của ta.
"Kiều Kiều, nàng là Kiều Kiều của ta."
Lều hoa ấm áp, một đêm kiều diễm.
Nhưng điều duy nhất ta có thể nhìn thấy rõ ràng là vết bớt màu đỏ nhạt trên ngực hắn, trông giống như một trái đào nhỏ.
Ta vốn tưởng rằng đây chỉ là hoài xuân của thiếu nữ, xấu hổ không dám mở miệng.
Thẳng đến bữa tiệc mùa xuân hôm đó.
Ta ở trên người Đại Lý Tự Khanh xưa nay lạnh lùng như trích tiên, nhìn thấy trái đào kia.