Biết mình đã đi một nước cờ sai lầm không thể cứu vấn, Trương Mỹ Vân đành phải ngậm ngùi nuốt ấm ức vào trong lòng.
Vốn không có ý định chỉ trích hay cãi vã gì với Trương Mỹ Vân nên khi thấy cô im lặng, Chúng Thanh Phong cũng bỏ qua, không truy cứu nữa.
"Em mệt rồi về nhà tắm nước nóng rồi ngủ một giấc đi."
"Anh với anh Sơn về trước đi, hôm nay em phải ở lại đây để trông anh trai em."
Trương Mỹ Vân đáp.
Làm sao Chúng Thanh Phong có thể yên tâm để một bà bầu 4 tháng rưỡi ở lại bệnh viện trông bệnh nhân qua đêm được.
"Em cứ về trước đi, anh sẽ sắp xếp cho anh trai em ổn thoả."
Trương Mỹ Vân không nói gì.
"Em không tin tưởng anh à?"
"Đợi bác sĩ ra, thông báo kết quả ca phẫu thuật rồi em sẽ về."
Chúng Thanh Phong đồng ý để Trương Mỹ Vân ở lại tới khi ca phẫu thuật kết thúc.
Anh hỏi: "Em có đói không, để anh đi mua gì cho em ăn nhé?"
Chúng Thanh Phong nhắc tới ăn Trương Mỹ Vân mới nhớ ra bụng cô đang cồn cào.
Lúc trước đã ăn một suất gà quay và ít khoai tây, nhưng vì không đủ tinh bột nên cô vẫn thấy đói.
"Anh có thể mua cho em một suất cháo sườn không?"
"Em đợi ở đây nhé, để anh đi mua."
Chúng Thanh Phong đã quay trở lại là người đàn ông ân cần, dịu dàng như mọi ngày.
"Boss để em đi mua cho."
Võ Quế Sơn xung phong đi mua đồ ăn đêm nhưng Chúng Thanh Phong bảo: "Cậu ngồi lại đây với Mỹ Vân, anh đi một lúc rồi về."
Theo như phân phó của Chúng Thanh Phong, Võ Quế Sơn ở lại trò chuyện với Trương Mỹ Vân.
Bóng Chúng Thanh Phong vừa khuất sau dãy hành lang, Võ Quế Sơn liên quay sang nhìn Trương Mỹ Vân hỏi: "Em định kết nghĩa huynh đệ với mấy tên xã hội đen đó thật à?"
"Em đang suy nghĩ, vẫn chưa quyết định..."
Võ Quế Sơn chắp hai tay trước ngực giống như các hiệp khách giang hồ trong phim kiếm hiệp.
Anh nhái giọng phim chưởng Hồng Kông: "Tại hạ xin bái cô nương làm sư phụ."
"Anh đừng chọc quê em nữa, không thấy em vừa bị anh Phong quạt cho một trận lên bờ xuống ruộng à? Võ Quế Sơn gạt đi: "Anh Phong quạt em là việc của anh Phong, không liên quan gì tới chuyện anh Sơn ngưỡng mộ em hết."
"Có khỉ gì đáng ngưỡng mộ đâu anh.
Chẳng qua thời thế tạo anh hùng thôi."
Trương Mỹ Vân hất tóc ra sau vai.
"Lại chẳng đáng ngưỡng mộ quá đi chứ lị.
Có mấy người phụ nữ bầu 4 tháng rưỡi một thân một mình dám ngồi ăn gà quay, uống trà sữa, luận chuyện đời với ba gã giang hồ như em đâu..."
"Không có tiết mục uống trà sữa nha anh hai."
Trương Mỹ Vân đính chính lại.
Võ Quế Sơn gãi đầu gãi tai cười hì hì "Anh thêm mắm dặm muối vào cho nó thêm phần sinh động í mà."
"Lúc anh Phong mang tiền tới đưa cho chủ quán phở có bị người ta gây khó dễ gì không anh?"
Trương Mỹ Vân tò mò hỏi.
"Đương nhiên! Suýt chút nữa anh ấy còn không về được nữa luôn."
"Chủ quán phở đã làm gì anh ấy thế?"
Trương Mỹ Vân nôn nóng muốn biết chuyện gì đã xảy ra với Chúng Thanh Phong.
Lần trước, khi biết tin Thẩm Toàn Đức kết hôn với Câm Thanh Tú, Trương Mỹ Vân sốc tới nỗi suýt chút nữa thì bị sảy thai.
Chính Chúng Thanh Phong đã kịp thời phát hiện ra và đưa cô vào bệnh viện.
Trên đường đi vì quá đau đớn cũng như lo lắng cho đứa con trong bụng, nên Trương Mỹ Vân không hề hay biết vụ Chúng Thanh Phong bị bà Hường gạ tình.
"Anh Phong suyt chút nữa đã bị người ta...
người ta..."
Võ Quế Sơn dừng lại để tạo thêm sự kịch tính cho câu chuyện.
"Người ta đã đánh đập, doạ nạt gì anh ấy sao?"
Trương Mỹ Vân phỏng đoán.
Võ Quế Sơn lắc lư ngón tay trỏ trước mặt Trương Mỹ Vân: "Nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của em nhiều."
"Là sao? Anh mau nói cho em biết ngọn nguồn đầu đuôi câu chuyện đi."
Trương Mỹ Vân càng sốt sắng, Võ Quế Sơn càng úp úp mở mở: "Có năm mơ em cũng không thể nào tưởng tượng ra được đâu.
Chuyện mà phó chủ tịch của chúng ta đã trải qua ly kỳ, hấp dẫn vô cùng."
Sự lòng vòng của Võ Quế Sơn khiến Trương Mỹ Vân bực bội, cô trừng mắt lên nhìn anh, giọng đằng đằng sát khí: "Anh có tin em bóp chết anh ngay và luôn không?"
"Sau câu chuyện em được đại ca xã hội đen đề nghị cắt máu ăn thề kết nghĩa huynh đệ hôm nay, anh tin em có tố chất làm sát thủ."
"Võ - Quế - Sơn, anh chán sống rồi đúng không?"
Trương Mỹ Vân rít lên qua kẽ răng.
Đánh hơi thấy mùi của sự nguy hiểm từ Trương Mỹ Vân, ngay lập tức Võ Quế Sơn ngôi lùi ra phía sau, nới rộng khoảng cách với cô.
"Anh Phong sắp về rồi đấy, anh mau kể cho em nghe đi."
Nghe Võ Quế Sơn kể xong chuyện xảy ra ở nhà bà Hường, Trương Mỹ Vân như bị chọc phải huyệt cười.
Cô cười lăn cười bò.
Cười chảy cả nước mắt.
Cười tới đau cả bụng mà không thể nào ngừng lại được: "Em...
Em đau bụng chết mất...
Khổ thân anh Phong, đẹp trai quá cũng là một cái tội..."
"Em đừng nói với anh Phong là anh kể cho em nghe chuyện này nhé.
Nếu không anh ấy giết anh mất."
Trương Mỹ Vân gật đầu hứa hẹn: "Anh yên tâm đi.
Em sẽ không kể chuyện này với ai đâu..."
Nói xong Trương Mỹ Vân lại cười nghiêng ngả.
Sợ Mỹ Vân ngã, Võ Quế Sơn đưa tay ra đỡ lấy cô.
Đúng khoảnh khắc đó, Phan Hà Liên (đưa em chông nhập viện cấp cứu vì bị viêm ruột thừa) vô tình bắt gặp.
Cô ta nhanh tay lấy điện thoại ra chụp lại cảnh Mỹ Vân vừa cười vừa dựa vào người Quế Sơn.
Phan Hà Liên vừa đi khỏi thì Chúng Thanh Phong trở về với hai túi đồ ăn và nước ép trái cây.
Anh còn cẩn thận mua thêm chai nước rửa tay khô, khăn ướt cho mọi người.
Chúng Thanh Phong đưa cháo sườn cho Trương Mỹ Vân, cơm gà Hải Nam cho Võ Quế Sơn còn mình thì ăn một phần cơm gà Hội An.
Vì ai cũng đói ngấu nên mọi người tập trung ăn trong im lặng.
Chúng Thanh Phong để ý thấy, thỉnh thoảng Trương Mỹ Vân lại lén nhìn mình rồi tủm tỉm cười một mình.
Cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ nên anh tò mò hỏi: "Em cười gì thế?"
Trương Mỹ Vân lắc đâu chối nguây nguẩy: "em có cười gì đâu."
Võ Quế Sơn bắn cho Trương Mỹ Vân một tia nhìn cảnh cáo.
"Vừa rồi lúc anh không có mặt ở đây, hai người đã tranh thủ cơ hội nói xấu anh đúng không?"
Chúng Thanh Phong hết nhìn Võ Quế Sơn lại quay sang nhìn Trương Mỹ Vân.
Không ai bảo ai, cả Trương Mỹ Vân và Võ Quế Sơn cùng đồng thanh đáp: "Không đâu!"
Dù miệng hai người trợ lý đặc biệt của mình đều phủ định nhưng Chúng Thanh Phong biết chắc chắn họ có vấn đề.
Suy nghĩ một lúc, Chúng Thanh Phong quay ngoắt sang nhìn Võ Quế Sơn: "Là em đúng không?"
Võ Quế Sơn không dám nhìn thẳng vào mắt đại boss.
Anh vừa xua tay vừa lắc đầu: "Không phải em.
Em thề là em không nói gì có lỗi với anh hết..."
Chúng Thanh Phong dường như không tin vào lời thề thốt của người trợ lý đã theo mình lâu năm.
Võ Quế Sơn lén nháy mắt với Trương Mỹ Vân, câu cứu sự trợ giúp từ cô.
"Em có thể đứng ra làm chứng cho anh Sơn.
Anh ấy không hề nói xấu anh."
Chúng Thanh Phong lạnh lùng tuyên bố với hai trợ lý của mình: "Hai người nói xấu và bôi nhọ hình tượng của phó chủ tịch nên sẽ bị cắt thưởng cuối năm."
Nghe Chúng Thanh Phong nói xong, Võ Quế Sơn và Trương Mỹ Vân khóc ròng câu xin nhưng đại boss của họ vẫn không chịu thu hồi hình phạt.