“Cô Dư chắc vẫn chưa dậy ạ”.
Tiêu Định Bân ngãm nghĩ đêm qua họ vừa rơi vào cảnh ngại ngùng, nên chờ thêm một thời gian nữa cho Dư Tiêu Tiêu bình tĩnh lại.
“Lát mang đồ ăn lên phòng cho cô ấy”.
Người làm vội gật đầu ngay.
Tiêu Định Bân bắt đầu dùng bữa.
Sau khi dì Lý xảy ra chuyện, việc bếp núc đã giao cho Hà Thuý, nhưng tuy cô ta giành được vị trí này, song tay nghề nấu nướng lại hơi kém.
Tiêu Định Bân chỉ ăn vài miếng là bỏ đũa xuống, sau đó bưng tách cà phê lên rồi uống một ngụm.
“Cậu chủ, có hợp khẩu vị không ạ?”
“Cháo nấu sai nhiệt đồ, đồ ăn kèm thì vị nồng quá, còn cà phê thì pha không đúng cách”.
“Tôi sẽ cố sửa chữa ạ”, Hà thuý nghe xong thì thấy bất an nên vội vàng nói.
Tiêu Định Bân thờ ơ nhìn cô ta, chứ không nói gì.
Nhưng khi rời khỏi phòng khách và đi tới nhà để xe, anh đã nói với quản gia: “Tìm đầu bếp mới đi”.
“Còn Hà Thuý..."
“Tìm được đầu bếp thích hợp xong thì đuổi, giờ thì cứ dùng tạm đã”.
“Vâng”.
Tiêu Định Bân lái xe đến nhà cũ, Tiêu Phượng Nghỉ và Tiêu Bình Sinh đang ở đây, vài hôm nữa họ sẽ chuyển đến căn biệt thự nhỏ ở gần đây.
Vì Tiêu Định Bân cần tĩnh dưỡng nên căn biệt thự này của anh có đầy đủ mọi tiện nghi hơn nhà cũ.
Dư Tiêu Tiêu nghe thấy tiếng xe của Tiêu Định Bân rời đi thì cắn mạnh môi.