Người Vợ Câm Của Tiêu Tổng

Chương 88: Nuôi hổ gây họa




Triệu Như lại có chút lo lắng, tuy bà ta không biết Hoäc Kình là ai nhưng anh ta chắc chắn không phải là kẻ đơn giản, tuyệt đối không dễ đối phó.
Nếu cho con khốn Dư Kiều đó kết hôn với Hoäc Kình, thế khác nào để nó leo lên đầu mình ngồi sao?
Con gái bà ta phải làm phượng hoàng, con gái của Tô Tẩm chỉ được phép làm một con tiện tì hèn hạ, bất luận thế nào, cuộc hôn nhân này tuyệt đối không thể tác thành.
Dư Văn Xương vui mừng, định nhận lời ngay lập tức nhưng Triệu Như đã giành mở miệng trước: “Đây đúng là chuyện đáng mừng, nhưng chúng ta là bậc cha chú, dù sao cũng nên hỏi ý kiến của con cái một chút”.
Hoắc Kình cười nhạt: “Đương nhiên là được”.
“Cần gì phải hỏi, lẽ nào ngay cả chuyện nhỏ nhặt thế này, người làm cha như tôi cũng không được quyết định sao? Tôi thấy mối hôn nhân này cứ quyết định như vậy đi...”
Triệu Như ho nhẹ một tiếng, Dư Văn Xương liếc nhìn bà ta theo bản năng, Triệu Như nói: “Tôi thấy vẫn là nên hỏi ý kiến A Kiều, tôi là mẹ kế, chuyện gì cũng tự ý quyết định, người ngoài nhìn vào thì lại bàn ra tán vào”.
Dư Văn Xương gật đầu: “Vậy cũng được, cậu Hoắc, đợi tôi hỏi ý kiến A Kiều rồi sẽ trả lời cậu”.
Lúc Hoắc Kình lên xe rời khỏi nhà họ Dư, anh ta còn quay đầu lại nhìn thoáng qua một cái, khóe môi cong lên, ý cười lạnh thấu tâm can.
Hiện tại đã khác, Hoắc Kình anh ta đã không còn là Hoắc Kình của ngày xưa, A Kiều nhất định phải thuộc về anh ta.
Hoäc Kình vừa rời đi, sắc mặt Triệu Như đã thay đổi.
“Văn Xương, sao ông lại thiếu suy nghĩ như vậy, nếu để Dư Kiều kết hôn với cậu Hoäc, chúng ta đang nuôi hổ gây họa đó!”
“Sao lại nuôi hổ gây họa?”, Dư Văn Xương không để tâm: “Tôi là bố nó, nó có thể làm gì tôi chứ?”
Triệu Như cười mỉa: “Ông nghĩ mình là bố đẻ, ông thân với nó hay Tô Tẩm thân hơn? Ông có tin không, sau khi lấy Hoắc Kình, con ranh đó sẽ lật mặt, quay về tìm ông tính sổ, đòi lại công bằng cho Tô Tẩm!”
“Nó dám!"”. Dư Văn Xương đập bàn thật mạnh: “Nó dám làm như vậy, đây là bất hiếu, là đại nghịch bất đạo!”
“Còn về phần Tiêu Tiêu, nó đã thay Tiêu Tiêu thử giường, sớm đã không còn trong trắng, nên giải thích với Hoắc Kình thế nào đây? Nói ra tình hình thực tế à? Đến lúc đó, Tiêu Tiêu phải làm sao, việc cưới xin của chúng ta và nhà họ Tiêu hủy bỏ à...”
Triệu Như cười gắn một tiếng: “Ông đừng quên người cứu Tiêu Định Bân là ai, đến lúc đó, Dư Kiều trở mặt với ông, Tiêu Tiêu bị trả về, nhà họ Tiêu nhớ ơn của Dư Kiều, Hoäc Kình lại là thanh mai trúc mã với con nhỏ đó. Văn Xương, ông nghĩ đi, nếu vậy chúng ta sẽ có kết cục thế nào?”
Dư Văn Xương ngồi xuống, ánh mắt dữ tợn.
Triệu Như nói không sai, Dư Kiều hận ông ta, nếu có chỗ dựa, Dư Kiều chắc chăn sẽ báo thù cho. Tô Tẩm. Tiêu Tiêu gả vào nhà họ Tiêu là việc trăm lợi mà không hề có hại, nhưng nếu Dư Kiều vào nhà họ Hoäc, nhà họ Dư tiêu rồi!
“Tiểu Như, bà nói nên làm sao đây?”
Triệu Như cười: “Đơn giản, chỉ cần Tô Tẩm còn nằm trong tay chúng ta, Dư Kiều vẫn là con rối do chúng ta điều khiển, chúng ta bảo con ranh đó đi hướng đông, nó không dám đi hướng tây!”
“Nhưng chúng ta không thể đắc tội nhà họ Hoắc!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.