Edit: Pa
Hai đứa ở nhà chơi thêm mấy ngày, qua Tết lại quay về thành phố. Sau khi trở về, Ngô Lạc Vũ làm bù bài tập của mấy ngày nghỉ vừa rồi. Chớp mắt đã đến ngày tựu trường, bước sang học kỳ 2 của lớp 12 thì cảm giác đã khác hẳn lúc cậu mới quay lại học. Từ trên xuống dưới đều chìm trong bầu không khí căng thẳng, ngay cả một học sinh hàng đầu như Ngô Lạc Vũ cũng khá lo lắng.
Kỳ thi tuyển sinh đại học càng đến gần thì những lo âu lại càng rõ rệt, Ngô Lạc Vũ không kìm được suy nghĩ, chẳng may thi trượt thì sao? Để cậu có thể quay lại trường thì anh Thủy phải trả giá rất nhiều, cậu không muốn khiến anh Thủy thất vọng.
Một tuần trước kỳ thi tuyển sinh đại học, tối đến Ngô Lạc Vũ còn bị mất ngủ. Thời điểm này, giáo viên cho học sinh tự chọn ôn tập ở nhà hoặc tới trường, Ngô Hành Thủy đã bàn bạc với Ngô Lạc Vũ rồi xin nghỉ vài ngày để chăm sóc cậu. Ngô Lạc Vũ càng thấy áp lực hơn nhưng cậu không muốn phụ lòng anh Thủy.
Một đêm trước ngày thi, Ngô Lạc Vũ và Ngô Hành Thủy thuê một khách sạn do nhà trường giới thiệu để sáng mai cùng xuất phát đến trường thi với các thí sinh. Chín giờ tối, Ngô Lạc Vũ không còn tâm trạng nào để đọc sách nữa, cậu đứng trước bức tường kính nhìn dòng xe cộ bên ngoài, nhìn một hồi rồi đột nhiên quay đầu nói với Ngô Hành Thủy: "Anh Thuỷ, mình làm đi!"
Vốn dĩ Ngô Hành Thủy chỉ lặng lẽ ôm cậu nhưng giờ hắn đã không khỏi sửng sốt: "Bây giờ á? Hay là chờ em thi xong?"
Vài phút trôi qua, Ngô Lạc Vũ không đáp.
"Em căng thẳng muốn chết." Ngô Lạc Vũ không kiên nhẫn kéo Ngô Hành Thủy xuống bên giường, "Muốn chồng, muốn con *** to của anh, muốn tinh dịch của chồng, em mặc kệ, em muốn mang cả tinh dịch của chồng đi thi."
Cậu ngồi lên người Ngô Hành Thủy ra sức cọ xát, chẳng màng đến chuyện gì, hành động này sớm đã không còn đúng mực.
Ngô Hành Thủy sợ cậu ngã nên vươn tay ôm chặt lấy cậu, bất lực nói: "Được rồi, được rồi, chồng sẽ nghe lời em. Em có chắc là không ảnh hưởng đến kỳ thi của mình không?"
"Anh không chịu cho em mới ảnh hưởng đến em ấy!" Ngô Lạc Vũ rướn cổ hôn hắn, cậu trút hết nỗi lo âu trong lòng, chưa kể, thái độ dung túng của Ngô Hành Thủy khiến cậu phấn chấn hơn nhiều.
Nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt, Ngô Hành Thủy bế Ngô Lạc Vũ lên, đặt vào giữa giường rồi cười nói: "Tối nay anh sẽ hầu hạ vợ anh, cố gắng không làm em mệt."
Ngô Lạc Vũ nhìn hắn rồi gật đầu, bắt đầu mong chờ xem Ngô Hành Thủy sẽ làm gì.
Trước đó, hai người đã tắm rửa để chuẩn bị đi ngủ nên giờ chỉ mặc đồ ngủ, cũng tiện cho Ngô Hành Thủy hành động hơn. Hắn chậm rãi nằm bên cạnh Ngô Lạc Vũ, vừa duỗi tay cởi đồ cho cậu, vừa hôn lên má và vành tai.
"Cả tầng này đều là bạn học của em, không biết cách âm ở khách sạn có tốt không, Tiểu Vũ nhớ phải nhỏ tiếng một chút." Hắn cởi hết quần áo của Ngô Lạc Vũ, đang định triển khai bước tiếp theo thì đột nhiên lại nghĩ, nếu đêm nay làm bẩn giường thì e là Tiểu Vũ sẽ không ngủ ngon được nên bế Ngô Lạc Vũ lên.
"Đi đâu?" Ngô Lạc Vũ còn chưa kịp đáp lại đã ngơ ngác trước hành động của hắn.
"Đi ra sô pha rồi làm." Ngô Hành Thủy bế cậu ra thẳng sô pha, cũng không giải thích nhiều.
Ngô Lạc Vũ cứ tưởng hắn có trò gì mới nên ngoan ngoãn nằm im trong lòng hắn.
Phòng này có giường đôi và ghế sofa rất rộng. Ngô Hành Thủy sợ ghế không sạch nên phủ thêm một lớp khăn tắm lên trước khi đặt Ngô Lạc Vũ xuống.
Hắn ngồi xổm giữa hai chân Ngô Lạc Vũ, khó mà không nhớ lại hôm làm ở khách sạn hổi đầu năm mới, đại bác của hắn đã giương nòng dù chẳng cần kích thích.
Ngô Hành Thủy mỉm cười, phớt lờ bản thân, đôi tay đặt lên mắt cá chân của Ngô Lạc Vũ rồi lướt về phía trước, chậm rãi tách chân ra.
"Vợ ơi, anh bắt đầu nhé." Ngô Hành Thủy ngước nhìn Ngô Lạc Vũ, đối phương được hắn vuốt ve đã ửng hồng cả hai má, nhẹ nhàng gật đầu.
dương v*t dưới háng Ngô Lạc Vũ đã cương lên, mật ngọt trong khe bướm từ từ rỉ ra, lấp lánh dưới ánh đèn ấm áp.
Ngô Hành Thủy liếm môi dưới, ghé sát vào chân Ngô Lạc Vũ rồi hít một hơi thật sâu. Hương vị thật nồng, đó là hương vị của Tiểu Vũ.
Hắn nuốt nước miếng, duỗi tay vuốt ve dương v*t của Ngô Lạc Vũ vài cái, sau đó từ từ há miệng ngậm lấy quy đầu.
Công bằng mà nói thì dương v*t của Ngô Lạc Vũ đẹp hơn hắn rất nhiều, một thân trắng hồng, hình dáng cũng tiêu chuẩn chứ không dữ tợn như hắn.
Bất cứ điểm nào trên cơ thể vợ hắn cũng đều hoàn hảo. Nghĩ đến đây, Ngô Hành Thủy đẩy dương v*t vào sâu trong miệng hơn, hắn không nhạy cảm như Tiểu Vũ, mặc dù quy đầu đã chạm vào họng nhưng chẳng thấy buồn nôn nên lại nuốt sâu xuống.
Hắn muốn Tiểu Vũ được sung sướng.
Thế nên, chẳng mấy chốc, toàn bộ dương v*t đã bị nuốt gọn. Ngô Hành Thủy ngước mắt nhìn biểu cảm của Ngô Lạc Vũ. Hắn thấy cậu đã sướng đến nỗi ướt nhòe cả hai mắt, Ngô Hành Thủy đưa đẩy tới đi lui, hắn muốn Tiểu Vũ sướng hơn một chút.
Cuối cùng, khoái cảm mãnh liệt cũng đánh thức bản năng đàn ông của Ngô Lạc Vũ, cậu lấy tay túm tóc Ngô Hành Thủy, thắt lưng bất giác đong đưa theo chuyển động của hắn.
Cơ thể Ngô Lạc Vũ thật sự mẫn cảm, dưới những kích thích ấy, chẳng mấy chốc Ngô Lạc Vũ đã xuất tinh, không một giọt tinh nào bị lãng phí bởi Ngô Hành Thủy đã nuốt hết vào miệng.
"Chồng ơi... sướng quá đi..." Lúc xuất tinh, Ngô Lạc Vũ đã vô thức trào nước mắt.
Khoái cảm còn chưa kịp tiêu tan thì Ngô Hành Thủy tiện đà cúi xuống, ngậm lấy nụ hoa ướt đẫm vào trong miệng rồi mút một hơi thật sâu.
"A..." Ngô Lạc Vũ run lên vì sướng.
Ngô Hành Thủy mỉm cười mãn nguyện, vươn đầu lưỡi liếm láp bé bướm lên xuống mấy lượt rồi hé môi ngậm lấy âm vật và mút, mầm thịt trong miệng phập phồng như có sức sống. Hắn chẳng kìm được mà cắn nó, đến khi thấy nó run rẩy, sưng phồng mới từ bỏ cái nơi mong manh ấy.
Hắn quệt môi lưỡi xuống dưới, chọc vào nụ hoa mấy cái như thể đang mô phỏng động tác lúc quan hệ, bị kích thích bởi hương hoa nên hắn vội vàng nâng mông Ngô Lạc Vũ lên rồi rúc cả mặt vào đó.
Bé bướm chao đảo khi được liếm mút, Ngô Lạc Vũ ngửa cổ chống lại cơn sóng tình đang cuồn cuộn. Cậu kê gáy lên thành ghế, từng giọt nước mắt sinh lý lăn xuống từ khóe mắt trong lúc run rẩy. Giống như những giọt sương lưu trên bông hồng trắng, rốt cuộc cũng không thể khống chế được mà bị gió thổi bay.
Chiếc cổ mảnh mai giống như cành hồng trắng mỏng manh, chỉ một cơn gió cũng có thể thổi cong, đành phải nương vào những thứ khác. Ngay giây tiếp theo, yết hầu trượt xuống, kéo tất cả về thực tại., Ngô Lạc Vũ bật dậy vì ho khan, cơn sóng tình dâng trào ngưng trệ cả hô hấp, bây giờ mới được khôi phục lại.
Ngô Hành Thủy quỳ một chân trên sô pha, kéo cậu vào lòng vỗ về: "Vợ có sao không? Muốn uống nước không?"
Bé đáng thương Ngô Lạc Vũ gật đầu, vừa rồi cậu vẫn ngửa đầu để thở, quả thực đã khô cả miệng.
Ngô Hành Thuỷ lấy nước khoáng ở đầu giường đưa cho cậu, Ngô Lạc Vũ uống mấy ngụm mới hoàn hồn, nghĩ một chút rồi hớp nốt ngụm nước cuối cùng vào miệng, ôm cổ Ngô Hành Thủy rồi từ từ đút cho hắn.
Ngô Hành Thủy mỉm cười đón nhận nước cậu mớm, thấy hắn nuốt, Ngô Lạc Vũ đưa nước khoáng trong tay cho hắn, Ngô Hành Thủy lắc đầu, hỏi cậu: "Em có uống nữa không?"
"Dạ thôi." Ngô Lạc Vũ từ chối.
Ngô Hành Thủy cúi đầu hôn cậu: "Vậy chúng mình tiếp tục nào."
Hắn đặt Ngô Lạc Vũ lên ghế sô pha rồi bắt đầu cởi quần áo của mình, vừa kéo chiếc quần jean sáng màu ra thì con *** đen thui đã bật lên và phun ra dâm dịch.
Hắn đưa tay xoa xoa khẩu đại bác vài cái rồi quệt một ít mật ngọt trên nụ hoa của Ngô Lạc Vũ để bôi trơn nòng súng và từ từ đẩy nó vào trong nụ.
Hắn cứ nhẹ nhàng len lỏi như vậy đã xoa dịu tâm trạng lo lắng của Ngô Lạc Vũ đi rất nhiều, cậu đưa tay xoa nhẹ gò má của Ngô Hành Thủy, cứ như thêm chút lưu luyến cho khoảnh khắc dịu dàng này.
Ngô Hành Thủy vươn tay ôm cậu vào lòng, quay đầu hôn lên vành tai rồi khẽ nói: "Cục cưng, anh bắt đầu nhé."
"Vâng." Ngô Lạc Vũ ôm cổ hắn rồi dụi dụi.
Ở bên dưới, khẩu đại bác bắt đầu đưa đẩy, kéo căng từng nếp gấp trong nhuỵ hoa, đâm vào nơi sâu nhất và ép ra nhiều nước hơn. Dần dần, Vị ngọt lấp đầy toàn bộ bụng dưới, dòng nước chậm rãi được con *** nóng hổi đưa đến mọi nơi trong đường hầm. Dường như mọi giác quan đều bị con *** to lớn ấy điều khiển. Một luồng điện truyền dần từ dương v*t nóng bỏng đến từng ngóc ngách.
Màn đưa đẩy tinh tế ấy chẳng kéo dài được bao lâu, Ngô Lạc Vũ không thể nhịn thêm nữa, cậu vịn lấy vai Ngô Hành Thủy, ghé vào tai hắn van nài: "Chồng... Nhanh lên... Em không chịu được nữa..."
Động tác của Ngô Hành Thủy đã nhanh hơn theo lời cậu, cảm giác ngứa ngáy đã nhanh chóng kết thúc khi hắn đâm vào bướm, Ngô Lạc Vũ nức nở vì sướng: "Ưm... Sướng quá... chồng ơi... thích quá..."
"Vợ anh thích thì tốt." Ngô Hành Thủy nhấc bàn tay to lớn chạm lên mái đầu đang dựa vào mình, đẩy nhanh tần suất đưa đẩy nhưng vẫn duy trì lý trí, hắn không muốn hung hăng như bình thường, dù sao hôm nay cũng không thể khiến Tiểu Vũ mệt mỏi quá.
Hắn tận lực phục vụ nụ hoa của Tiểu Vũ, cứ tìm kiếm điểm nhạy cảm trong nụ hoa để chịch, rất nhanh sau đó nụ hoa đã bắt đầu co thắt, ấy là sắp chịch lên đỉnh rồi.
Ngô Hành Thủy nghĩ một hồi, hôm nay hắn không muốn làm tình quá lâu, tốt hơn hết là bắn cùng lúc với Tiểu Vũ, nhớ lại hôm ở khách sạn, Ngô Lạc Vũ nói một câu đã hắn đã bắn tinh. Thế là hắn ngậm vành tai Ngô Lạc Vũ rồi liếm liếm: "Vợ ơi, nói yêu anh đi, anh muốn lên đỉnh cùng vợ."
Thực ra, Ngô Hành Thủy không hiểu tại sao câu nói ấy lại hữu dụng với hắn đến thế. Trước đây, hắn vẫn khinh thường mấy cái thứ yêu thích với chả không thích, hắn thích Tiểu Vũ nói như thế hoàn toàn xuất phát từ bản năng, chính hắn cũng không hiểu tại sao.
Ngô Lạc Vũ mở đôi mắt mơ màng ra nhìn hắn, chậm rãi nói: "Chồng... Em yêu anh... Em yêu anh... Em yêu anh... Ngô Hành Thủy... Em yêu anh..."
"Anh cũng yêu em, vợ à." Ngô Hành Thủy lạc mất chính mình khi nghe câu "Em yêu anh" cứ lặp đi lặp lại ấy. Động tác bên dưới đã mất kiểm soát, càng mãnh liệt hơn. Nói xong những lời này, hắn thúc mạnh đến tận cùng, nháy mắt, hai người run rẩy ôm nhau rồi lên đỉnh.
Trong vài phút, hai đứa không nói gì với nhau. Khi dư vị lắng lại, Ngô Hành Thủy ôm Ngô Lạc Vũ, hắn định đứng dậy giúp cậu tắm rửa nhưng Ngô Lạc Vũ giơ tay giữ lấy cánh tay hắn: "Chồng ơi, kiếm cái gì bịt tinh dịch lại đi. Em muốn mang tinh dịch của chồng đi thi, xem như chồng đi cùng em."
Ngô Hành Thủy ngẩng đầu, vuốt vầng trán đẫm mồ hôi của cậu rồi hỏi: "Muốn làm thế thật à?"
"Vâng!" Ngô Lạc Vũ ra sức gật đầu. Có lẽ anh Thuỷ thấy cậu hơi khùng nhưng không sao, anh Thuỷ nên thấy được mọi mặt của cậu, dù sao họ cũng đã kết hôn rồi, anh Thuỷ có hối hận thì cậu cũng không cho phép.
Tìm kiếm trong phòng một lúc lâu thì Ngô Hành Thủy quyết định bật một chai rượu vang đỏ như lần trước, lấy nút chai bịt cửa mình lại rồi bế Ngô Lạc Vũ vào nhà tắm.
***
Đến lúc vào phòng thi, Ngô Lạc Vũ xoa xoa bụng dưới, nhìn giám thị cầm dụng cụ kiểm tra trước cửa, cậu thầm cảm thấy may mắn vì anh Thuỷ đã lấy nút chai để bịt lại chứ chẳng may bị phát hiện thì cậu thật không biết phải giải thích như nào.
Vượt qua vòng kiểm tra, cậu ngẩng cao đầu bước vào phòng và ngồi xuống vị trí của mình.
Giáo viên ở trên bục bắt đầu đọc quy chế thi, Ngô Lạc Vũ chạm vào bụng dưới của mình, bé bướm vô thức siết chặt lại. Một nụ cười nhẹ khẽ hiện lên gương mặt, trông cậu chẳng lo lắng chút nào.
Thực ra thì cậu cũng không hồi hộp nữa. Có chồng cậu đồng hành nên nhất định sẽ phát huy thật tốt.
Ngô Lạc Vũ nghiêm túc viết tên mình lên giấy và bắt đầu kỳ thi quan trọng nhất trong đời.
___
14/07/2023
Mọi người nhớ vote ⭐️ cho tôi thấy có người theo dõi truyện đó nha. Sắp hết truyện rồi đó, đợi tôi edit thô gần hết sẽ rút ngắn ngày đăng hơn.