Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 38: Điểm yếu của Vương Thần Kiêu




Vương Thần Kiêu dễ dàng vươn tay bắt lấy cô gái đang có ý định chạy trốn
Bế bổng người cô tiến lại gần giường, bước chân trầm ồn nhưng mang theo tia dục vọng khó khăn
Triệu Minh Vi biết mình đã không thể trốn thoát cũng ngừng dãy dụa. Nằm yên chịu trói
Cả người bị anh đè lên, hai người bốn mắt nhìn nhau. Đột nhiên anh vươn tay che đi ánh mắt của cô, lại một lần nữa cúi xuống hôn
Bàn tay to lớn của anh lúc này cũng không hề rảnh rỗi, anh dơ tay cởi lớp áo ngoài của cô. Sau đó bóp nhẹ lên nơi có phần nhỉnh hơn so với vòng eo thon gọn.
Sau một lúc, lớp phòng bị cuối cùng của cô đều bị anh dỡ bỏ. Cả người không một mảnh vải che thân nằm ở phía dưới anh
Triệu Minh Vi cảm thấy không được công bằng, dơ tay túm cổ anh xuống: “Anh bắt nạt em!”
Vương Thần Kiêu mặc cho cô kéo, bàn tay vuốt nhẹ tóc. Hôn nhẹ lên môi cô mỉm cười: “Vậy cho em bắt nạt anh đó, nhanh lên! Cởi đồ anh đi?”
Hành động lưu manh này của anh hết sức quyến rũ. Ngay lúc này, bàn tay nhỏ bé của cô cũng nâng lên. Một lúc sau, nhìn khuôn mặt khó xử của cô. Người nào đó chợt không biết xấu hổ mà cười to
“Không dám cởi?”
Triệu Minh Vi nhìn chiếc quần nhỏ có phần nhô lên của anh, mặt xấu hổ. Vùi mặt vào hõm vai anh
“Không dám”
Nghị lực của Vương Thần Kiêu không lớn như vậy, bị cô dày vò một lúc. Nay bản thân đã hoàn toàn không thể chịu nổi
Cầm bàn tay cô đặt ngay nơi đó, anh khàn giọng: “Nhanh lên, nghị lực của chồng em không mạnh mẽ đến thế? Đừng dày vò anh!”
Triệu Minh Vi bị hành động của anh doạ sợ, khuôn mặt càng ngày càng đỏ hơn. Đành phải nhanh chóng cởi bỏ quần nhỏ của người đàn ông
Cô bị anh dày vò cho đến gần sáng được bế vào phòng tắm rửa, sau khi kết thúc. Anh nằm bên cạnh gối đầu cô vào tay mình. Ôm trọn cô vào lòng, giọng nói khi đã được thoã mãn nghe có chút quyến rũ
“Lần đầu tiên của em, anh đành phải kiềm chế một chút.”
Triệu Minh Vi tức giận cắn mạnh lên vai anh, kiềm chế em gái nhà anh! Miệng thì bảo là kiềm chế, nhưng lại muốn cô hết lần này đến lần khác. Đúng là không nên tin tưởng lời nói của đàn ông khi ở trên giường
................
Ngày hôm sau quay về quân đội, anh nghiêm túc ngồi vào phòng họp
Đám thuộc hạ của Lục Nhất Bạch quanh quẩn tại thành phố, có một vài người bị bọn Ngô Trương bắt đi
Thuộc hạ của Ngô Trương tuy ít nhưng lại chất lượng, ai cũng có tài lẻ riêng của mình
Bọn họ vừa điều tra về Phan Thuỳ Lương và Triệu Minh Vi Thế nhưng tất cả hồ sơ liên quan đến Triệu Minh Vi ngoài tên tuổi và gia đình ra không hề có tiểu sử khác
Họ còn điều tra được Phan Thuỳ Lương là tình cũ của Vương Thần Kiêu, bắt được thuộc hạ của Lục Nhất Bạch, tên đó khai rằng đã nhìn thấy Vương Thần Kiêu và Phan Thuỳ Lương vẫn còn qua lại với nhau
Điều này khiến Ngô Trương nổi điên trong phòng, thì ra tên quân nhân này rất đê tiện, điều này khiến hắn ta nghĩ đến Triệu Minh Vi kết hôn với Vương Thần Kiêu là có thể là nguyên nhân nào đó bắt ép
Thuộc hạ của hắn đứng ngoài không dám vào đột nhiên bị hắn gọi khiến cậu ta sợ hãi không thôi
“Có chuyện gì không ạ?”
Ngô Trương lạnh lùng lên tiếng: “Cậu biết điểm yếu của Vương Thần Kiêu không?”
Cậu ta ngơ ngẩn không dám lên tiếng
Hắn ta cười nham hiểm: “Haha hahaa một lũ ngu ngốc! Chính là ả ta! Là tình cũ ngu ngốc của hắn. Bắt ả đó, giết bằng được thằng quân nhân đó”
Tên thuộc hạ sợ hãi: “Vâng”
Phan Thùy Lương cầm cây gậy đi trên đường, sáng hôm nay cô ta gọi điện cho Vương Thần Kiêu, thế nhưng người bắt máy là Triệu Minh Vi, người đó nói là vợ anh
Trong lòng cô ta rất tủi thân, lúc này Vương Thần Kiêu gọi cô ta. Phan Thuỳ Lương cứ nghĩ mình nghe nhầm nên tiếp tục đi
Lúc này chợt một bàn tay kéo cô ta lại “Sao thế? Là anh!”
Cô ta mừng rỡ: “Em tưởng mình nghe nhầm”
“Sao không ở nhà mà ra đây, rất nguy hiểm?”
Phan Thuỳ Lương: “Ở nhà mãi cũng nhàm chán. Anh sao không đi làm?”
Vương Thần Kiêu: “Anh được nghỉ! Đi anh đưa em đi hóng gió”
Hai người bọn họ vừa đi vừa nói chuyện nhìn rất giống cặp tình nhân
Trở về nhà, anh sắp xếp mấy thứ linh tinh cho cô, còn gọi người làm tới để giúp đỡ cô, điều này khiến Phan Thuỳ Lương nghĩ rằng trong lòng anh vẫn còn có cô
Người giúp việc đến là anh đã rời đi, giành thời gian nhanh chóng quay về quân đội. Lúc nãy anh đã sai người giúp việc ở đó quan sát nhất cử nhất động của Phan Thuỳ Lương. Không khó để nhận biết người đó là người trong quân đội được anh cử tới
Sau khi giải quyết vài vấn đề, Vương Thần Kiêu trở về Hoa Thiên. Gần đây anh rất thường xuyên trở về sớm. Cứ kết thúc thời gian ở quân đội là anh sẽ ngay lập tức lái xe rời đi
Những người ở trong quân khu như không tin vào mắt mình. Thủ trưởng bọn họ làm việc chăm chỉ cần cù, thời gian rảnh rỗi đều làm việc đến tận khuya mới nghĩ ngơi. Thời gian còn lại ở sẽ ở lại quân khu không quay về. Đúng là người đàn ông đã có gia đình!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.