[Oneshot Series] Ngư Thúc Quái Đàm

Chương 91: Ma Gọi Điện




Kể từ khi mở tài khoản WeChat, mỗi ngày tôi đều nhận được rất nhiều tin nhắn, nói thật thì đại đa số mọi người đều đang nghĩ quá lên, tự dọa chính mình, chỉ cần động viên mấy câu là ổn rồi.
Có một số trường hợp quả thực khá tà môn, như chuyện linh dị trong bệnh viện của một bác sĩ lớn tuổi kể lại, một người bạn cùng đoàn du lịch gặp phải loài quái vật thần bí khi đi cắm trại dã ngoại ở Tân Cương, Tây Tạng (con quái vật này đi theo bọn họ rất lâu, muốn ăn thịt người), một sinh viên đại học nói về sự kiện ma quái tại trường học (đó là một ngôi trường rất cũ, vẫn giữ được hầm trú ẩn hạt nhân, gần đó còn có một hố chôn tập thể mai táng hàng vạn người), thực sự vô cùng quỷ dị, khiến tôi nghe mà cũng phải sợ hãi.
Có cả người hỏi về một số vấn đề khá đặc biệt, mấy chuyện đơn giản, tôi nói vài câu đã giải quyết được rồi, một số khác thực sự thần bí thì tôi đi hỏi Cốc sư phụ, thầy ở chùa hoặc người tu hành.
Có điều một số chuyện tôi nghe cũng cảm thấy quá đỗi kỳ lạ, liền bảo bọn họ đến chùa miếu hoặc Đạo quan hỏi xem thế nào, vì bản thân tôi thực sự không giúp được.
Đúng là thế giới rộng lớn, không gì là không thể. Tôi vẫn luôn cho rằng kiến thức của mình đã được coi là nhiều rồi, không ngờ lấy ra so sánh với mọi người thì thực sự chỉ là ếch ngồi đáy giếng, từ đó cũng học hỏi được thêm rất nhiều.
Mấy hôm trước, có độc giả hỏi tôi, cô ấy mơ thấy có người nói cho cổ một số điện thoại, liên tục nói mấy lần, còn nói vô cùng rõ ràng, hôm sau tỉnh lại cô ấy còn nhớ được rất rõ.
Cô ấy cảm thấy rất kì lạ nên đã lên Baidu tra thử dãy số này, phát hiện dãy số này có thật, đang nghĩ xem có nên thử gọi đến không, có khi lại là trời ban cho cô ấy một người bạn trai gì đó thì sao, vui vẻ lắm.
May mắn là cô ấy đã hỏi tôi trước.
Tôi lập tức nói với cô: Tuyệt đối không được gọi.
Loại số máy thế này quả thực không thể gọi đến, nó có một cái tên, chính là: Ma gọi điện.
Ma gọi điện là thế nào?
Ma gọi điện chỉ khi bạn đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, nghe thấy có người gọi tên bạn, nói chuyện với bạn, cuối cùng sẽ nhớ được số điện thoại mà hắn lặp đi lặp lại ấy, đợi đến khi bạn tỉnh dậy, cái gì cũng nhớ không rõ, riêng chỉ có dãy số này là không quên được.
Không nên gọi vào những số này, bởi ta không biết trước được cạm bẫy trong đó sẽ là gì đâu.
Trước kia tôi từng giảng giải về nhân quả cho mọi người nghe, Huyền học chủ yếu liên quan đến nhân quả, thực ra hệ tư tưởng Mác Lê-nin cũng như vậy.
Giải thích quan hệ nhân quả theo Huyền học như thế nào?
Cách nói đơn giản nhất chính là, nếu bạn nợ người khác thứ gì thì nhất định phải trả lại cho người ta, chuyện bạn đã đáp ứng người khác thì nhất định phải thực hiện.
Ma điện đài thuộc về loại thứ hai.
Mọi người đừng quên điều này nhé, chúng ta nghe được một dãy số trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, những chuyện khác đều không nhớ được, chỉ nhớ dãy số này.
Sao lại trùng hợp như thế chứ?
Thực tế không hề trùng hợp chút nào, mà là do đã có người dùng pháp thuật, làm mơ hồ đi đoạn kí ức này của bạn, cố ý khiến bạn không tài nào nhớ ra.
Vậy đoạn kí ức này là thế nào?
Nó chính là một khế ước.
Khế ước này đối với từng người là khác nhau, một số là vay tuổi, một số thì mượn vận, một số khác thì vay mượn một đống các thứ linh tinh, những thứ này nghe qua thì có vẻ tà ác, nhưng thực ra còn tốt lắm.
Bởi vì bạn còn có khả năng gặp được loại đáng sợ nhất, đó chính là khi bạn mơ thấy một người đàn ông phong nhã mà huyền ảo, hắn nắm tay bạn nhẹ nhàng khiêu vũ, dẫn bạn du ngoạn khắp năm châu bốn bể, hưởng thụ hết thảy phồn hoa của thế giới này, vào thời khắc bạn đắm chìm hoàn toàn vào những thứ đó, hắn ghé vào bên tai bạn, hỏi bạn một câu.
Câu nói đó cũng rất đẹp, như là: Em có nguyện lòng cùng anh kết thành vợ chồng, sống chết chẳng rời không?
Giấc mơ vốn đã mơ hồ, cho nên căn bản bạn nhất định sẽ đồng ý với hắn.
Ở trong mơ, hắn sẽ liên tục xác nhận lại với bạn ba lần, cuối cùng thì nói một câu: Nếu em thực sự bằng lòng, ngày mai gọi vào số điện thoại này cho anh nhé.
Dãy số này chính là thứ duy nhất bạn còn nhớ sau khi tỉnh dậy.
Sau đó bạn mơ mơ màng màng cảm thấy đây là một chàng bạch mã hoàng tử, nghĩ đây phải chăng là mối tình trong mơ, duyên trời ban, rồi thử gọi vào số máy đó, kết quả đầu dây bên kia có một thanh âm lạnh lùng nói cho bạn, đây là nhà tang lễ.
Bạn kinh ngạc trợn tròn mắt.
Bạn suy ngẫm rất lâu, nghĩ thực ra cũng không sao cả, có lẽ là nhớ nhầm rồi, hoặc cho đó là một trò đùa dai, cứ thế ném ra sau đầu.
Trong vòng 7 ngày sau đó, bạn qua đời.
Thế đó. Đây chính là loại ma gọi diện kinh khủng nhất: Kết âm hôn.
Bất kể là kết âm hôn hay vay tuổi, mượn vận, đều có cùng một đặc điểm, đó là được tiến hành trong giấc mơ.
Trước kia tôi từng viết về câu chuyện hai anh em người Vân Nam, khi xem phò cơ* ở Phúc Kiến, có một đứa trẻ bị con quỷ mấy trăm năm trên người đồng tử nhắm trúng, muốn chiếm thể xác của thằng bé, sau đó cha cậu đã chịu chết thay con trai.
(*Phò cơ: hình thức cơ bút trong đạo Cao Đài)
Bởi vì con quỷ kia bảo anh ta, chỉ cần anh nguyện ý chết thay con, vào sáng sớm chèo một chiếc thuyền ra ngoài biển, nó sẽ tha cho đứa bé.
Nhưng con quỷ ấy đã lừa anh, nó chẳng những không tha cho đứa bé ấy mà sau đó còn tiếp tục truy sát đứa trẻ còn lại.
Về sau vận khí của anh ta không tệ, gặp được một người biết chút pháp thuật, thực sự thiêu chết con ác quỷ.
Đứa trẻ là anh cả khi đó bái sư học nghệ, cuối cùng vào giấc mơ mượn mười năm dương thọ, mười năm long đầu đại vận của người em, xuống m giới trộm hồn phách cha mình về.
Câu chuyện này hơi phức tạp, rất nhiều người hỏi về phần sau, nhưng bởi vì có một số chi tiết vẫn chưa rõ nên tôi không viết, ví dụ như m giới rốt cuộc là như thế nào, tôi vẫn đang tìm cách xác nhận, đợi xác nhận được rồi hẵng viết tiếp nha.
Tôi được biết rằng khi anh trai cậu ta đi xuống m phủ, trên lưng có cõng một thi thể nữ mới được hạ táng. Người sống cõng thi, tưởng tượng thôi đã thấy sợ rồi, nhưng nghĩ đến việc anh ta là vì cứu cha mà khiến bản thân trở thành kẻ người không ra người quỷ không ra quỷ như thế, lại cũng có chút cảm động.
Tiếp một câu chuyện khác về vay tuổi mà tôi từng viết, chính là người chú dượng của nhà văn Hách Vận ở Tô Châu ấy, ông cũng bị mượn mất tuổi thọ ở trong mơ.
Nhiều người rất lo lắng về những giấc mơ, hay kể với tôi là mơ thấy mình giết người, mơ thấy mình bị sát hại, mơ thấy quỷ quái hồ ly, tôi đều bỏ qua hết, chỉ hỏi một câu rằng: “Trong mộng có ai ước định gì với bạn không?”
Nếu câu trả lời là không, vậy thì chẳng có chuyện gì cả, bạn cũng không cần đi xem Chu Công giải mộng, những cái đó toàn là nói linh tinh, cả thế giới có ngàn ngàn vạn vạn người gặp giấc mơ như thế, sao mà dùng cùng một phương pháp để giải nghĩa được.
Khi có ai ước định điều gì đó, sẽ phải hỏi lại bạn đúng ba lần, nếu cả ba lần bạn đều đồng ý, vậy thì thôi toang rồi.
Bởi theo thuyết nhân quả, liên quan đến mệnh hoặc vận đều là đại nhân quả, đương sự phải chính miệng xác nhận ba lần thì mới có hiệu lực, cả ba lần bạn đều đồng ý, tương đương với có trời đất làm chứng, nhật nguyệt minh giám, chỉ còn cách chờ giao ước được thực hiện thôi.
Có người hỏi, nếu thực sự gặp phải tình huống như vậy thì nên làm thế nào?
Nếu bạn có gặp thật thì đương nhiên là sẽ có biện pháp phá giải.
Đầu tiên, bạn phải tìm được một đối tượng tốt, thế là ổn thoả, giống trong câu chuyện bảo mệnh trước kia tôi từng kể, cô của Hách Vận chính là một người có duyên phúc lớn, chỉ cần thời thời khắc khắc không rời người đó trong vòng ba ngày là ổn rồi.
Vậy làm sao để tìm được người có duyên phúc tốt?
Nếu là nữ thì mặt người đó sẽ hơi tròn, da dẻ hồng hào, thích cười, đây đại biểu có phúc khí. Cho nên các thế gia thời xưa khi xem mắt thì không chỉ xem bát tự mà còn xem cả tướng mặt, những thứ này đều có cái lý của nó cả.
Hiện nay, có nhiều người phẫu thuật thẩm mỹ, thích chỉnh thành kiểu mặt xà tinh*, tướng mặt xà tinh theo Huyền học là không có chút duyên phúc nào cả.
(*mặt xà tinh: mọi người kiếm "mặt rắn" trên Google là sẽ có hình ảnh nhé)
Nếu kiếm không được thì bạn hãy đến chùa miếu hoặc Đạo quan xin ở lại bảy ngày. Bạn đến đó thì cứ nói thẳng là định kết duyên, muốn ở lại chùa vài ngày (thực tế là ở nhờ), quyên nhiều tiền hương hỏa chút, thường họ đều đồng ý hết.
Ở lại bảy ngày là sợ bị kết minh hôn, chỉ cần chịu đựng qua bảy ngày này là bạn an toàn rồi.
Trước kia tôi từng nói, chùa hay Đạo quan đều được lập trên những mảnh đất có địa thế đặc thù, nơi thì để trấn áp, nơi thì để tụ tập linh khí, có tăng nhân tu hành nhiều năm, gia trì*, từ trường sẽ trở nên thuần tịnh hơn, niệm lực cũng tập trung hơn, cho nên tại những nơi này thường sẽ không xảy ra vấn đề.
(*gia trì: trong tiếng Phạn là Adhiṣṭhāna, chỉ sự ban phước. Mình không hiểu từ này cho lắm, mọi người hiểu rõ hãy comment cho mình biết với ạ).
Thực ra rất nhiều người tin Phật đều sẽ mới đại sư tính trước ngày hạn của mình, sau đó chủ động vào chùa ở tránh hạn.
Giống người bạn làm phim của tôi ấy, hắn rất chú trọng cái này, vào những ngày đặc biệt, ví dụ như Đoan Ngọ, rằm tháng Bảy hoặc ngày không tốt, hắn đều sẽ vào chùa ở.
Tôi thì ngược lại, không tin cái này, có điều tôi thấy thỉnh thoảng vào chùa ở mấy ngày cũng tốt, vì thế thường xuyên đi lắm.
Hồi đó chúng tôi thường đến Pháp Nguyên tự ở Bắc Kinh.
Tôi rất thích ngôi chùa này là do đọc được cuốn Bắc Kinh Pháp Nguyên Tự của Lý Ngao tiên sinh, cảm nhận được sự vĩ đại trang nghiêm chân chính, lần đầu tiên tôi quyên tiền cũng là quyên cho ngôi chùa này, tròn hai trăm ngàn tệ.
Khi ấy tuổi còn quá trẻ, không có gánh nặng gia đình gì hết, nói quyên là quyên thôi, cũng không có nhiều suy nghĩ, thậm chí đến Đại hoà thượng tôi cũng không gặp, có một vị cư sĩ thu tiền, gật gật đầu với tôi rồi đưa cho tôi mấy trái táo thờ trước tượng Phật.
Tôi lấy ba trái, tính một hồi, con mẹ nó, một trái táo bảy mươi ngàn tệ, còn đắt hơn cả táo Steve Jobs!
Sau này, tôi gặp được một vị cư sĩ già trong chùa Pháp Nguyên, ông chắp tay trước mặt tôi bái một hồi, khiến tôi rất kinh ngạc.
Tôi hỏi ông tại sao lại bái tôi làm gì?
Ông đáp: "Tôi không bái cậu, mà là đang bái người bên cạnh cậu. Bên cạnh cậu có một ông lão, ông ấy vẫn luôn bảo hộ cậu không rời."
Tôi cảm thấy rất kỳ quái, gọi điện hỏi mẹ thì mới biết được chuyện của ông cố ngoại tôi.
Khi còn nhỏ, tôi sống ở nhà ông cố ngoại, bị chồn đổi mạng, tình huống rất nguy hiểm, miệng mũi chảy máu, mắt thấy sắp không trụ nổi rồi.
Hoàng bì tử đổi mạng là thuật tà ác nhất vùng Đông Bắc, nghe nói là hoàng bì tử thù dai có khi còn sẽ đồng quy vu tận với người luôn.
Nó sẽ tự treo mình trên cành cây, lấy nhánh cây đâm vào khoang mũi, tự đâm chết mình.
Đồng thời, nó cũng sẽ chỉ định một người, người đó sẽ xuất hiện tình trạng giống hệt nó, như là không thở được, miệng mũi xuất huyết, vô cùng quỷ dị.
Khi gặp phải chuyện như vậy, chỉ có một biện pháp chính là lập tức tìm ra con hoàng bì tử đó rồi đánh chết, nếu không dù Đại La thánh tiên đến cũng không cứu nổi.
Ông cố tôi khi ấy đã thề với núi non Đông Bắc, nói ông hôm nay lấy mạng ra đánh cược, nếu chắt trai của ông (chính là tôi) mà xảy ra chuyện thì ông sẽ đổ dầu đốt động, châm lửa thiêu núi, để toàn bộ sinh linh bồi táng.
Còn chưa dứt lời, trên cái cây trước cổng có một con chồn lông trắng tinh rớt xuống, mũi miệng trào máu, giãy mấy cái rồi chết.
Sau đó ông cố tôi vội vàng đưa tôi về Giang Tô, cuối cùng đến nhà cô tôi, chính ở bên hồ Vi Sơn ấy.
Chuyện này tôi biết rồi, nhưng tôi chẳng hay rằng, chỉ vài ngày sau khi đưa tôi đi, ông cố tôi đã chuẩn bị xong hậu sự, bắt đầu không ăn không uống, cuối cùng gầy khô lại, sau khi chết, chôn ở trong núi.
Vị cư sĩ nói, năm ấy ông cố uy hiếp toàn bộ yêu vật trên núi, cho nên phải chịu phần nhân quả này, cuối cùng ra đi để tạ lễ.
Tôi hỏi vị cư sĩ, phải làm sao để ông cố đi chuyển thế đây?
Ông đáp, "Sau khi qua đời ông ấy có thể đi chuyển thế, nhưng lại lo trên người cậu vẫn còn nhân quả nên không rời đi ngay, âm thầm bảo hộ cậu, cũng làm trì hoãn bản thân, hiện tại chỉ còn lại một tia tàn hồn, e rằng chẳng bao lâu nữa sẽ tiêu tán hết."
Tôi làm lễ siêu độ cho ông cố ở chùa Pháp Nguyên, hương Phật lượn lờ, Phật pháp trang nghiêm, lần đầu tiên trong đời, tôi thành tâm thành ý quỳ xuống, kính tâm cầu nguyện, hy vọng ông cố sớm ngày đi luân hồi, hy vọng ông được an yên.
Tôi không biết lời vị cư sĩ ấy nói có là thật không, cũng không biết nghi thức siêu độ liệu có cần thiết không, chẳng qua trong đời có rất nhiều chuyện, bạn làm không nhất định sẽ hữu dụng, nhưng không làm thì chắc chắn không hữu dụng.
Cho nên loại chuyện như thế này hoàn toàn không kể thật giả, chỉ quan tâm nó có đáng hay không.
Từ đó về sau, tôi cũng thường xuyên cùng bạn tới Pháp Nguyên tự.
Đến Pháp Nguyên tự, bạn tôi như thường lệ đi lạy Phật, tôi thì giúp chăm sóc mèo hoang trong chùa.
Ở chùa Pháp Nguyên có nhiều mèo hoang lắm, có tăng nhân đảm nhận nhiệm vụ cho chúng ăn, những con mèo này không sợ người, nhiều con được nuôi béo ú nu luôn ấy.
Những chú mèo này phần đa sức khoẻ không tốt, chủ yếu là bị nấm, rất nghiêm trọng, cho nên có một khoảng thời gian, tầm nửa năm gì đó, tôi mỗi ngày đều đến đây chữa nấm cho chúng, chúng nó cũng quen mặt tôi luôn, nhìn thấy tôi là chạy mất, sợ tôi giữ chúng nó lại bôi thuốc.
Mấy hôm trước, có độc giả gửi cho tôi ảnh đàn mèo ở Pháp Nguyên tự, hỏi tôi có biết chúng nó không?
Tôi nghĩ, hứ, tôi không chỉ không biết mà còn đặt tên cho lũ mèo thúi đó cơ!
Chớp mắt đã qua ba bốn năm rồi.
Thời gian trôi nhanh thật đấy.
Không biết, mấy con mèo năm đó được tôi chữa bệnh có còn không?
Liệu chúng nó còn nhớ tôi không?
Không biết, ông cố ngoại tôi phải chăng đã vãng sanh hay chưa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.