Theo kế hoạch buổi trưa Trương Mỹ Vân sẽ mời Chúng Thanh Phong, Võ Quế Sơn và Lại Minh Nguyệt đi ăn để mừng sự kiện đã đòi lại được tiên từ chỗ bà nội Thẩm Toàn Đức.
Sau ba ngày ba đêm liên tục bị nhóm người của Võ Quế Sơn khủng bố về mặt tinh thần, bà Đặng Thuý Hằng đã phải miễn cưỡng nôn ra số tiền 1 tỷ đồng đang giữ của Trương Mỹ Vân.
Không những thế bà ta còn xót tới chảy máu mắt khi bị ép buộc trả thêm 500 triệu phí đền bù thiệt hại tinh thân cho cô.
Thế nhưng vì nhà máy sản xuất xảy ra sự cố một nam công nhân đòi nhảy lầu tự vẫn vì bị ban lãnh đạo chèn ép nên Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn phải đích thân tới đó xem xét tình hình để có hướng xử lý phù hợp, không đi ăn cùng Trương Mỹ muốn.
Nếu không mang bầu Trương Mỹ Vân sẽ xin bám càng Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn xuống nhà máy để học hỏi cách xử lý sự cố.
Nhưng giờ cô đang mang bầu nên không thể đi cùng, vì sợ sẽ làm vướng chân vướng tay họ.
Giờ nghỉ trưa, Trương Mỹ Vân đứng trước cửa tập đoàn Tân Thế Giới bắt taxi tới trung tâm thương mại có nhà hàng thịt nướng mà Lại Minh Nguyệt đã đặt trước.
Có điều cô không ngờ Thẩm Toàn Đức đã lặng lẽ bám đuôi minh tới đó.
Vừa xuống taxi, Trương Mỹ Vân liên bước lên vỉa hè, mở túi xách lấy điện thoại gọi cho Lại Minh Nguyệt hỏi xem cô đã tới chưa.
Minh Nguyệt trả lời rằng cô đang trên đường tới, bảo Mỹ Vân cứ vào nhà hàng lấy bàn trước.
Kết thúc cuộc nói chuyện với Lại Minh Nguyệt, Trương Mỹ Vân còn chưa kịp cất điện thoại vào túi xách thì Thẩm Toàn Đức đã đứng lù lù trước mặt cô.
Bộ dạng lúc này của Thẩm Toàn Đức thật sự khiến Trương Mỹ Vân phải kinh ngạc.
Hắn không còn chải chuốt, vuốt gel bóng lộn, áo sơ mi quân tây căm thùng lịch lãm, xịt nước hoa thơm nức như mọi ngày nữa.
Thay vào đó là đôi mắt trũng sâu với những đường tơ máu hiện lên rõ rệt, căm lún phún râu, còn bộ quần áo thì nhăn nhúm, nhàu nhĩ.
Tổng thể của Thẩm Toàn Đức có thể gói gọn lại trong hai từ: thảm hại.
Vô cùng thảm hại.
Hắn ta chính là minh chứng tiêu biểu của câu nói: "Phía sau thành công của người đàn ông là bóng dáng của một người phụ nữ.
Và phía sau thất bại của người đàn ông là bóng dáng của người phụ nữ thứ hai."
Trương Mỹ Vân có thể chắc chắn rằng Thẩm Toàn Đức tới đây gặp mình chẳng có mục đích tốt đẹp gì.
Bởi vậy cô cảm thấy bất an trong lòng và cần phải tránh mặt hắn càng xa càng tốt.
Nhưng Trương Mỹ Vân vừa cất bước đi thì đã bị Thẩm Toàn Đức túm tay giữ lại.
Bàn tay hắn cứng ngắc, tạo thành một gọng kìm khiến Mỹ Vân không thể nào giẫy ra được.
Dù có kháng cự thì với sức của một bà bầu năm tháng như Trương Mỹ Vân cũng không thoát được khỏi tay Thẩm Toàn Đức, mà có khi còn gây nguy hiểm cho bản thân và đứa con ở trong bụng.
Vậy nên cô quyết định sẽ nói chuyện với hắn trong không khí hoà bình, hữu nghị: "Anh định làm gì?"
"Không cần phải nóng vội.
Lát nữa cô sẽ biết ngay thôi."
Thẩm Toàn Đức kéo tay Trương Mỹ Vân, lôi cô đi.
Mỹ Vân có chút hoảng hốt, nhưng cô cố gắng che đậy điều đó, không để hắn phát hiện ra.
Nếu Thẩm Toàn Đức biết Trương Mỹ Vân đang sợ hãi chắc chắn hắn sẽ hả hê lắm nên nhất định cô sẽ không để hắn đạt được mục đích.
"Anh định đưa tôi đi đâu?"
Thẩm Toàn Đức không chút khách khí, hắn ra lệnh cho Trương Mỹ Vân: "Ngậm miệng lại và cứ đi theo tôi là được."
Trương Mỹ Vân cố tình nói thật to, rõ ràng cho Thẩm Toàn Đức nghe: "Tôi vừa gọi điện thông báo với bạn là đã tới trung tâm thương mại.
Nếu như cô ấy không tìm thấy tôi chắc chắn sẽ nghi ngờ đấy..."
Bất thình lình, Thẩm Toàn Đức rút ở trong túi quân ra một con dao bấm.
Hắn chìa lưỡi dao sắc lẹm về phía Trương Mỹ Vân hỏi: "Cô có tin là tôi sẽ cắt lưỡi cô không?"
Trương Mỹ Vân đã quá hiểu Thẩm Toàn Đức nên cô biết hắn chỉ to mồm doạ người thế thôi chứ không dám làm gì.
Nhưng ở thời điểm hiện tại, thì cô cũng không dám chắc điều đó.
Khi một kẻ đang từ trên mây rơi xuống đất, bị dồn tới đường cùng, bị tước đi mọi thứ như Thẩm Toàn Đức lúc này thì e là không có điều gì mà hắn không dám làm.
Trương Mỹ Vân vẫn cứ nên thận trọng thì hơn.
Suy tính, cân nhắc một hồi cuối cùng Trương Mỹ Vân cũng lên tiếng: "Anh nghĩ tôi là người đã tung những bằng chứng anh ngoại tình lên mạng sao?"
Đang đi đột nhiên Thẩm Toàn Đức dừng lại, xoay người đối diện với Trương Mỹ Vân.
Ánh mắt của Thẩm Toàn Đức nhìn Mỹ Vân như muốn thiêu cô cháy thành tro ngay tức khắc.
Dù hơi sợ nhưng Trương Mỹ Vân vẫn lấy hết can đảm, trừng mắt lại.
"Anh nhìn tôi làm gì? Tôi đâu chui trong gầm giường nhà anh.
Làm sao biết anh ngoại tình được chứ?"
Trương Mỹ Vân hỏi.
Thẩm Toàn Đức nheo mắt, nhắc nhở Trương Mỹ Vân: "Không phải cô đã từng nói rằng nếu tôi không trả cô số tiền 1 tỷ thì cô sẽ tặng tôi một món quà sao?"
Trương Mỹ Vân đảo mắt như máy tính xử lý dữ liệu.
Cô đang nghĩ một câu trả lời logic khiến Thẩm Toàn Đức không thể vặn vẹo được mình nữa.
Thẩm Toàn Đức nhếch môi dè bỉu: "Bị tôi nói trúng tim đen rồi nên đành phải câm nín hả?"
"Tim đen khỉ gì.
Hôm đó vì muốn anh trả lại tiên cho mình nên tôi chỉ doạ anh thế thôi.
Là doạ đó, anh hiểu không?"
Thấy Thẩm Toàn Đức im im, Trương Mỹ Vân tiếp tục phản công: "Anh biết để đặt người ta viết bài đăng lên báo cần bao nhiêu tiên không? Giá dao động từ 15 đến 25 triệu tuỳ vào mối quan hệ với từng tờ báo.
Báo càng nổi càng tốn nhiều tiền.
Anh nghĩ tôi thừa tiền để ném qua cửa sổ như vậy à?"
Dù gì Thẩm Toàn Đức cũng quen biết, yêu đương với Trương Mỹ Vân trong bốn năm, bốn năm nói dài không dài, ngắn không ngắn nhưng đủ để người ta hiểu được những đức tính cơ bản của nhau.
Một trong những đức tính nổi bật của Trương Mỹ Vân đó là tiết kiệm.
Đương nhiên với tính cách của cô thì không thể vung tiền mạnh tay như vậy.
Vừa đưa ngón trỏ chỉ chỉ lên trán, Trương Mỹ Vân vừa thao thao bất tuyệt: "Anh làm ơn dùng não để suy nghĩ giúp tôi một chút có được không? Nếu tôi muốn ép anh trả tiền thì chỉ cần gửi những tấm ảnh, video anh ngoại tình tới chỗ vợ anh là được rồi.
Việc gì phải trả thù anh bằng cách thức tốn kém như thế chứ? Tôi có bị sao đô la chiếu đâu."
Ngừng một lát để lấy hơi rồi Trương Mỹ Vân tiếp tục bắn một tràng: "Với lại dù sao trước đây chúng ta cũng từng yêu đương một thời gian, tôi đâu có ngu mà tung chuyện của anh lên mạng.
Không giữ thể diện cho anh thì thôi đi, nhưng tôi cũng phải giữ thể diện cho bản thân mình chứ.
Làm xấu mặt anh cũng tức là tôi tự làm xấu mặt mình, đúng không? Tôi có bị khùng mới để cho người ta chửi là không có mắt nhìn người."
Nói xong, Trương Mỹ Vân tự cảm thấy bài diễn thuyết vừa rồi của mình quá hay, quá thuyết phục.
Xứng đáng nhận được điểm 10.
Vê phần Thẩm Toàn Đức, dẫu biết là Trương Mỹ Vân đang chửi xéo mình, tuy có hơi ấm ức nhưng hắn không phản pháo lại được câu nào.
Vì những gì cô nói đều vô cùng hợp lý.