Thiên Vương Điện Hạ Trở Lại

Chương 53: Cắt đứt quan hệ với Lôi Tuấn




Biệt thự nhà họ Tần.
“Tin tức cập nhật, lực lượng hắc ám lớn nhất ở khu vực ngoại ô thành Hương Giang - câu lạc bộ Hắc Long đã bị sĩ quan cấp cao Ngô Bân tiêu diệt, đầu sỏ của câu lạc bộ này là Long Lân đã chết ngay tại chỗ, thành công giải cứu hơn hai trăm phụ nữ và trẻ em".
“Bây giờ, mời sĩ quan Ngô nói vài lời với mọi người…”
Đối diện với tin tức trọng đại này, người nhà họ Tần vô cùng chấn động!
Lúc này, vị hôn phu của Tần Mỹ Ngọc là Trần Uy cũng có mặt.
Sau khi hai bố con Trần Uy không liên lạc được với câu lạc bộ Hắc Long, liền biết đã xảy ra chuyện lớn, Trần Uy chỉ có thể tiếp tục tìm đến lấy lòng nhà họ Tần, không những có thể xác định hợp tác mà còn có thể mượn cơ hội này biết được tin tức của Lôi Tuấn.
Nhưng Lôi Tuấn lại không có chút tin tức nào.
“Các vị, tôi Trần Uy xin thề, thật sự nhìn thấy Lôi Tuấn và người của câu lạc bộ Hắc Long ở cùng nhau”.
Trần Uy híp mắt lại, hèn hạ nói.
“Không phải chứ?”
Tần Mỹ Ngọc nói: “Lẽ nào…hắn là người của câu lạc bộ Hắc Long?”
“Chị thấy tám chín phần là vậy”.
Tần Mỹ Kiều nói: “Nếu như hắn không phải người của câu lạc bộ đó, sao lại có bản lĩnh lớn như vậy? Nhà họ Kim đối tốt với hắn, chắc chắn là bởi vì hắn có quan hệ với câu lạc bộ Hắc Long”.
“Lẽ nào…Lôi Tuấn là đầu sỏ của câu lạc bộ Hắc Long?”, Tần Mỹ Ngọc bổ sung thêm.
“Có lẽ không phải”.
Tôn Hạo, chồng của Tần Mỹ Ngọc đã khôi phục được chức vị, gãi đầu nói: “Nếu như em rể là người của câu lạc bộ Hắc Long, lúc trước chúng ta đối xử với cậu ấy như vậy thì đã bị báo thù từ lâu rồi, hơn nữa nếu là đầu sỏ của câu lạc bộ Hắc Long, sao lại có thể đến nhà họ Tần ở rể chứ?”
“Chưa chắc”.
Trương Quế Trân nói: “Đừng quên, vị sĩ quan Ngô Bân trên ti vi có quan hệ rất tốt với Lôi Tuấn, còn có người phụ nữ giống như hồ ly tinh kia nữa, nói không chừng bọn chúng là một giuộc với nhau”.
“Không đúng đâu mẹ”.
Tôn Hạo nói: “Nếu là cùng một giuộc vậy tại sao Ngô Bân lại tiêu diệt câu lạc bộ Hắc Long”.
“Phân chia lợi ích không đều”.
“Dẫn đến mâu thuẫn nội bộ”.
“Cây càng cao thì càng dễ bị gió bẻ gãy, tàn sát lẫn nhau…”
Mấy người phụ nữ nhà họ Tần, nghĩ ra rất nhiều lý do cho chuyện này.
“Đủ rồi!”
Thương Lam ngồi nãy giờ không nói lời nào, cuối cùng cũng nhịn không được lên tiếng: “Tôi tin tưởng nhân phẩm của Lôi Tuấn, anh ấy không phải là người xấu, anh ấy nhất định có chuyện gì đó nên không về, mọi người đừng nói bừa nữa”.
“Chị nói này em ba”.
Tần Mỹ Ngọc cười nói: “Đã đến nước này rồi mà em còn về phe hắn sao?”
“Đúng đó, em ba”.
Tần Mỹ Ngọc nói: “Hắn nhất định là vì tẩy trắng, cho nên mới đến nhà họ Tần ở rể, hắn chính là sói đội lốt cừu, mặt người dạ thú, không phải thứ gì tốt đẹp”.
Đối với Tần Mỹ Ngọc mà nói, cô ta hận không thể khiến Lôi Tuấn chết.
Lôi Tuấn chết rồi, Thương Lam không có chỗ dựa, vậy thì việc kinh doanh của nhà họ Tần đều sẽ do cô ta chỉ đạo.
“Đừng nói nữa, mọi chuyện đều sẽ có kết quả thôi”, Thương Lam tức giận nói.
“Các vị, có tin tức rồi”.
Trần Uy cúp điện thoại, bước đến nói: “Bố tôi đã điều tra rồi, câu lạc bộ Hắc Long gần như là toàn quân bị tiêu diệt, có người tận mắt nhìn thấy Lôi Tuấn đi đến câu lạc bộ Hắc Long, hắn chắc chắn là bị bắn chết rồi”.
“Không thể nào!”
Thương Lam đột nhiên đứng dậy, kêu lên: “Anh ấy sẽ không chết, sao anh ấy lại chết được?”
“Chết rồi chết rồi, em ba phải ở góa rồi”.
“Thật là bất hạnh…”
“Đừng có ồn ào nữa…”
Trương Quế Trân lớn tiếng nói: “Lôi Tuấn chết rồi, nhà họ Kim sẽ tiếp tục hợp tác với chúng ta không? Còn có, nhà họ Tần chúng ta có bị liên lụy gì không? Một tổ chức lợi hại như câu lạc bộ Hắc Long cũng bị tóm gọn, nói không chừng rất nhanh cảnh sát cũng sẽ tìm đến chúng ta”.
“Đều trách em”.
Tần Mỹ Ngọc chỉ vào mặt Thương Lam nói: “Nếu như em đuổi hắn ra khỏi nhà sớm hơn một chút, vậy thì chúng ta sẽ không gặp phải phiền phức như thế này, dù sao chị cũng mặc kệ, cảnh sát đến rồi cũng chỉ bắt em mà thôi”.
“Đúng vậy, em cũng đâu phải họ Tần”, Tần Mỹ Kiều nói gay gắt.
“Các người quá đáng quá rồi đấy”.
Thương Lam tức giận nói: “Nếu không phải nhờ có Lôi Tuấn, nhà họ Tần sớm đã rơi vào tình trạng khủng hoảng kinh tế rồi, huống hồ lần này hợp tác với nhà họ Kim và những doanh nghiệp khác, nếu không có Lôi Tuấn, nhà họ Tần có cơ hội sao?”
“Bớt nói mấy lời này”.
Tần Mỹ Ngọc nói: “Xảy ra chuyện lớn như vậy nhưng một chút tin tức của nhà họ Kim cũng không có, có thể là ông chủ Kim cũng đã gặp phiền phức rồi, chuyện hợp tác có lẽ là không còn nữa rồi”.
“Được rồi, được rồi, đừng nói nữa”.
Chồng của chị cả, Tôn Hạo nói: “Dù sao cũng là người một nhà, phải nghĩ đến hướng tốt một chút chứ”.
“Tôn Hạo, anh muốn tạo phản à?”, Tần Mỹ Ngọc lớn tiếng quát.
“Anh thấy em rể rất có bản lĩnh, có lẽ không có chuyện gì đâu”.
“Có bản lĩnh? Câu lạc bộ Hắc Long bị xóa sổ rồi, hắn là cái thá gì”.
“Suy nghĩ đàn bà”.
“Tôn Hạo”.
Tần Mỹ Kiều lớn tiếng nói: “Đừng tưởng Lôi Tuấn giúp anh khôi phục chức vị thì anh liền về phe người ta, nói cho anh biết, anh có được như ngày hôm nay chủ yếu là nhờ có nhà họ Tần đấy”.
“Đúng vậy”.
Tần Mỹ Ngọc nói: “Không phải anh cũng nhìn trúng Thương Lam rồi đấy chứ?”
“Không thèm tranh cãi với mấy người”.
Tôn Hạo tức giận bỏ đi.
“Mọi người bình tĩnh một chút”.
Trần Uy giả vờ giả vịt nói: “Tôi sẽ đi nghe ngóng thêm tin tức, những ngày này mọi người cố gắng ít tiếp xúc với người ngoài, yên tâm, nếu như thực sự xảy ra chuyện, nhà họ Trần chúng tôi nhất định sẽ không làm ngơ đâu”.
“A Uy, lúc quan trọng vẫn là anh đáng tin nhất”, Tần Mỹ Ngọc õng ẹo nói.
“Đúng vậy đó A Uy”.
Trương Quế Trân nói: “Đợi chuyện này lắng xuống, đón xong tiệc mừng thọ của bà cụ, thì tranh thủ định ngày kết hôn cho hai đứa, cậu trở thành con rể của nhà họ Tần, sau này việc kinh doanh của nhà họ Tần đều giao cho cậu hết”.
“Hahaha…vâng ạ vâng ạ…”
Trần Uy cười vô cùng đắc ý, liên tục liếc mắt nhìn trộm Thương Lam.
Trên thực tế, hai bố con nhà họ Trần đang cực kỳ hoảng loạn.
Dù sao bọn họ cũng là đồng bọn với câu lạc bộ Hắc Long, hiện tại câu lạc bộ đó đã bị tiêu diệt rồi, tạm thời bọn họ chưa gặp phiền phức, nếu như Lôi Tuấn chết thì sẽ không ai biết chuyện này.
Cho nên điều nhà họ Trần hy vọng nhất chính là Lôi Tuấn chết.
“Mẹ, bây giờ như thế này, lễ mừng thọ của bà nội phải làm sao ạ?”, Tần Mỹ Ngọc hỏi.
“Thiệp mời đều được gửi đi hết rồi, không tổ chức không được”, Trương Quế Trân nói.
“Cũng tốt, nhân cơ hội này chúng ta kết giao thêm với giới những doanh nghiệp có tiếng, cũng tuyên bố cắt đứt quan hệ với Lôi Tuấn, để tránh gặp rắc rối về sau”, Tần Mỹ Ngọc đắc ý nói.
“Đúng vậy đúng vậy, nhanh cắt đứt quan hệ”, Tần Mỹ Kiều hùa theo.
“Các người…thật sự là quá đáng quá rồi, nhà họ Tần…sao có thể như vậy?”
Thương Lam đang lo lắng sự an nguy của chồng mình, nhưng cô vừa nghe được toàn là những lời ác độc.
“Thương Lam”.
Trương Quế Trân lạnh lùng nói: “Tạm thời sẽ hủy bỏ tất cả quyền kinh doanh của cô, cô không được đi đâu cả, ngoan ngoãn ở nhà, đừng gây thêm rắc rối cho nhà họ Tần, chuyện làm ăn sẽ do Tần Mỹ Ngọc xử lý”.
“Em ba à, em đừng ngốc nữa, Lôi Tuấn là người xấu”. Tần Mỹ Kiều nói.
“Đúng đó em ba à, hắn chỉ lợi dụng em để che giấu thân phận mà thôi”, Tần Mỹ Ngọc nói thêm.
“Được, tốt lắm!”
Thương Lam tức giận nói: “Nếu như anh ấy sống sót trở về, tôi xem các người sẽ làm thế nào”.
“Sống sót?”
Tần Mỹ Ngọc cười nói: “Tin tức đã nói rồi, toàn bộ đầu sỏ của câu lạc bộ Hắc Long đã bị tiêu diệt”.
“Đúng là hết thuốc chữa”.
Thương Lam không nhịn nổi nữa, tức giận bỏ lên lầu.
Cô ngồi trên giường, không ngừng gọi điện thoại cho Lôi Tuấn, nhưng cuối cùng vẫn hiển thị tắt nguồn, không liên lạc được.
“Đồ khốn, anh đi đâu vậy?”, Thương Lam vô cùng lo lắng, bắt đầu rơi nước mắt.
Dù sao Lôi Tuấn cũng là chồng của cô, huống hồ anh vẫn luôn giúp đỡ nhà họ Tần.
Dù thế nào đi chăng nữa cũng là vợ chồng một phen, chưa kể bọn họ cũng chỉ vừa mới cưới.
Lẽ nào anh thật sự là người xấu?
Không thể nào, không thể nào, không phải anh là lính giải ngũ sao?
Anh có nhiều chiến hữu lợi hại như vậy, sao có thể gia nhập câu lạc bộ Hắc Long được chứ?
Lôi Tuấn.
Đồ khốn.
Anh biết tôi lo cho anh thế nào không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.