Tay phải đã đến gần...
Edit: Lam – Beta: Huyên
Ngay khi dân lưu vong đang hái trộm hoa hồng trong cánh đồng hoa thì trong lều, Bạch Liễu hóa thân thành【Lưu Giai Nghi】sắc mặt tái nhợt đã khôi phục lại bộ dạng của mình vì thanh thể lực cạn kiệt, cuộn tròn trên giường trong lều nhỏ, khẽ thở dốc, nghỉ ngơi không lâu lại vì quá mệt mỏi mà nhắm mắt thiếp đi.
Hơn nữa, là một người chơi có cấp bậc giao diện tương đối thấp, Bạch Liễu không tiếp tục sử dụng thẻ kỹ năng tiêu hao thể lực bậc cao của Heart nữa, cậu đã tiêu tốn quá nhiều thể lực, cũng không thể hồi phục lại nhờ việc uống thuốc khôi phục thể lực, lại càng không cần nói đến chỉ số tinh thần hiện tại của cậu cũng hơi thấp.
Dưới tác động của các yếu tố này, Bạch Liễu biết rõ bản thân cần nghỉ ngơi, đêm nay cậu không có sức đi hái hoa hồng.
Cũng may trước đó cậu có tạo ra cảnh tượng, để cho mình có đủ thời gian nghỉ ngơi.
Nhưng chưa ngủ được mấy giờ trong lều, Bạch Liễu nửa tỉnh nửa mê, cảm giác có một bàn tay cực kỳ lạnh nắm lấy mắt cá chân cậu, nhẹ nhàng lôi kéo như muốn đánh thức cậu.
Điều cần nói ở đây là, Bạch Liễu hiện đang được bao bọc bởi đạo cụ [Không Gian Ma Thuật].
Chuyện xảy ra hôm trước lại tái diễn lần nữa – có thứ gì đó đột phá chắn của【Không Gian Ma Thuật】này, chạm vào Bạch Liễu, đồng thời hương thơm hoa hồng nồng đậm khiến người ta hoa mắt bắt đầu tràn ngập trong lều.
Bạch Liễu vốn bị thứ gì đó nắm lấy mắt cá chân nên thanh tỉnh mở mắt, nhưng mới chớp mắt một cái, ý thức của cậu bắt đầu mơ hồ vì mùi hương quá nồng này.
Đó là một loại cảm giác cực kỳ huyền diệu, đại não Bạch Liễu có thể duy trì suy nghĩ, nhưng tứ chi cơ thể trở nên tê liệt dưới tác dụng của nước hoa, không thể cử động, tiếng hít thở chậm rãi vô cùng, trước mắt bắt đầu xuất hiện những cánh hoa hình thoi màu đỏ xoay tròn giống như kính vạn hoa xếp chồng lên nhau...
Giống như bị quỷ đè giường.
Bạch Liễu cảm nhận được cái tay nắm mắt cá chân cậu nhận ra cậu đã tỉnh nên buông tay khỏi mắt cá chân, ngón tay dịu ngoan chui vào ống quần phòng hộ của Bạch Liễu, dán trên da thịt cậu, chậm rãi di chuyển lên trên. Ngón tay tinh tế lạnh lẽo như ngọc theo đùi ấm áp của Bạch Liễu trườn lên phía trước.
Cảm giác này rất nhẹ, dính mà không dính, là người lại không phải người, nhưng chắc chắn là cảm giác da thịt thân cận khiến Bạch Liễu không nhịn được cong eo run rẩy.
Hầu kết Bạch Liễu khó chịu di lên di xuống, nửa khép mắt, tiếng thở cũng nặng nề.
Tay phải đã đến gần...
Cho dù Bạch Liễu không phải là người quá để ý phương diện kia, trong tình huống ý thực được bàn tay trong ống quần rất có thể là tay của Tạ Tháp, hiện giờ cậu đã hơi tê dại sau gáy, hô hấp không thông.
Đuôi mắt Bạch Liễu đỏ lên dưới tác dụng của mùi hương kia, mê man, cố sức cử động bàn chân, tay phải không kịp phản ứng, thế là trượt ra ngoài ống quần.
Dường như bàn tay kia hơi ngây ngốc, thoạt nhìn tựa hồ là vì không có mắt nên không nhìn thấy được, chỉ đơn thuần muốn trườn lên trên cơ thể Bạch Liễu, nhưng giờ Bạch Liễu lại kháng cự, hất chân tỏ thái độ, làm bàn tay này không biết nên phản ứng gì.
Cuối cùng, năm ngón tay phải rụt dưới lòng bàn tay, tạo thành tư thế xổm ngồi ngoan ngoãn, núp bên chân Bạch Liễu, cổ tay hạ thấp phía ngoài giường, nhìn từ bên cạnh giống như một con bạch tuộc nhỏ cuộn tròn xúc tua cúi đầu tự kỉ.
Bạch Liễu rũ xuống mi nhìn tay phải ngồi xổm bên giường ngủ của cậu, không biết vì sao động tác của bàn tay phải này rất giống con mèo cuộn tay lại, làm người ta cảm nhận được có một chút cảm giác ấm ức.
Bạch Liễu: "..."
Người giở thói lưu manh không phải đối phương ư? Tại sao lại có cảm giác như người sai là cậu...
Tay phải kia không tự kỉ quá lâu, rất nhanh đã tỉnh lại, bắt đầu khó khăn nắm lấy tầng tầng lớp lớp trang phục phòng hộ của Bạch Liễu trườn lên trên, cuối cùng sờ loạn một hồi quanh cổ Bạch Liễu, sờ được một sợi dây treo đồng tiền xu.
Ngón tay trắng nõn đi thẳng xuống theo sợi dây, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó, lúc đầu không tìm được có dừng một chút, sau đó lại cố chấp tìm tiếp.
Lúc Bạch Liễu nhìn thấy động tác của tay phải, cậu đã biết đối phương đang tìm thứ gì.
... Tawil đang tìm cây nghịch thập tự.
Nghịch thập tự là vật dẫn câu thông giữa Tà Thần và tín đồ, mặc dù Bạch Liễu không rõ lắm trong phó bản nhà máy Hoa Hồng này trên người Tawil đã xảy ra chuyện gì, nhưng xem xét tình huống hiện tại, Tawil chỉ có một bàn tay sẽ không thể trao đổi thuận lợi với cậu, như vậy, sự tồn tại của nghịch thập tự vô cùng quan trọng.
Dưới chỉ dẫn dắt của nghịch thập tự, vị Thần không hoàn chỉnh có thể truyền đạt thần dụ cho tín đồ của nó.
Nhưng trước khi bước vào trò chơi, nghịch thập tự đã bị Đường Nhị Đả lấy đi khỏi người Bạch Liễu rồi.
Ngay khi bàn tay phải trượt trên sợi dây trên cổ Bạch Liễu lần thứ tư, cơ thể cậu hơi nghiêng về phía trước, giơ tay cản trở động tác của tay phải – dưới sự ăn mòn của hương thơm hoa hồng trong nhà máy và cánh đồng hoa mà Bạch Liễu ở lại một ngày một đêm, hiện tại cậu đã có thể thích ứng với mùi hương nồng nặc này, tuy nhiên vẫn thấy chóng mặt, cơ mà ít nhiều cũng có thể cử động một chút, không bị hôn mê.
Bạch Liễu nắm lấy tay phải trước mặt mình, nhưng dường như tay phải này không tin Bạch Liễu sẽ làm mất nghịch thập tự mà nó cho cậu, khẽ giãy ra muốn tiếp tục tìm kiếm, ngón tay cố chấp chui vào cổ áo bị nó làm cho hơi rộng của Bạch Liễu.
Sức lực của Bạch Liễu không lớn bằng tay phải này, dưới tác dụng của hương thơm, cả người cậu mềm nhũn, chỉ có một chút chút sức lực mong manh, xê dịch tay một chút thôi cũng phải dùng hết sức lực mới làm được.
Ngay khi bàn tay này đang giở thói lưu manh mà không tự biết được, nếu nó thật sự chui vào thì sẽ xảy ra một số chuyện không thể miêu tả từ cổ trở xuống.
Nhưng vì để chuyện như vậy không xảy ra, cũng để cho chương này có thể thuận lợi thông qua xét duyệt, Bạch Liễu dùng đạo đức nghề nghiệp của một nam chính Tấn Giang, cậu nhanh chóng tĩnh táo suy nghĩ biện pháp giao tiếp với bàn tay này trong tình huống không thể nói chuyện.
Bạch Liễu dùng đầu ngón tay viết một câu vào trong lòng bàn tay phải kia:【Nghịch thập tự đã bị người khác lấy đi, tôi làm mất nó rồi】
Tay phải không giãy dụa nữa, nó chậm rãi lùi về sau hai bước, sau đó lại làm động tác bạch tuộc nhỏ ngồi xổm tự kỉ.
Bạch Liễu: "..."
Bạch Liễu hiếm khi cảm thấy bất đắc dĩ không thể nào xuống tay, cậu như có như không than nhẹ một tiếng, dựa đầu vào đốt ngón tay của "bạch tuộc nhỏ", sau đó giơ ngón tay nhẹ nhàng mở những ngón tay đang nắm chặt của Tawil, rũ mắt, viết từng nét một lên lòng bàn tay trắng nõn của đối phương:【Xin lỗi】.
Tawil im lặng một lúc, mở năm ngón tay với khớp xương rõ ràng ra, dùng đầu ngón tay viết trên bàn tay Bạch Liễu:
【Còn nhớ ta từng nói gì với ngươi không? Tất cả mấu chốt đều nằm trong tay Phù Thủy, thuốc giải và thuốc độc là lựa chọn mấu chốt của ngươi...】
【 Trước khi cái chết thật sự đến, thời gian trên người ngươi là duy nhất và không thể nghịch chuyển...】
Sau khi viết xong, bàn tay Tawil bao phủ toàn bộ khuôn mặt Bạch Liễu, Bạch Liễu hơi khép lông mi, ngón trỏ của đối phương khẽ điểm giữa trán cậu, xúc cảm ở lòng bàn tay lạnh lẽo lại dịu dàng, giống như trong thời điểm giáng thần dụ, Tawil đã hôn trán Bạch Liễu nhẹ nhàng như thế.
Sau đó, tay phải trắng bệch hóa thành cánh hoa rơi lả tả trên mặt đất, bị dây leo kéo xuống dưới lòng đất.
Bạch Liễu ngủ say trong lời tiên đoán rải đầy cánh hoa hồng.
Hôm sau.
Bạch Liễu đột nhiên mở mắt, cậu ngồi dậy, xung quanh gì cũng không có, giống như tình huống lúc trước, tất cả đều thoạt trông như một giấc mộng, nhưng Bạch Liễu nghiêng đầu ngửi gối đầu, cậu ngửi được hương thơm hoa hồng lưu lại trên mặt gối.
Hơn nữa trên đùi, cổ, thậm chí trên eo cậu cũng có hương thơm hoa hồng rất nồng, nồng đến độ cứ như cậu đã ngủ trong hoa hồng cả một đêm.
Tối hôm qua thật sự có một bàn tay không mời mà đến.
... Sự xuất hiện của Tawil dường như cũng có hạn chế rất lớn, không biết tại sao lại là hình thức vỡ vụn thành từng khối, những dây leo không ngừng kéo nó vào trong nền đất là minh chứng tốt nhất.
Nhưng cho dù như vậy, dưới hạn chế mạnh mẽ, Tawil vẫn năm lần bảy lượt xuất hiện, như muốn nhắc nhở Bạch Liễu chú ý thứ gì đó.
Bạch Liễu nheo mắt.
Trước đó Tawil đá nhắc nhở cậu về thần dụ mà y đã nói qua một lần với cậu.
Rốt cuộc cậu đã bỏ sót cái gì? Có chỗ nào chưa nghĩ đến ư?
Tất cả mấu chốt đều trong tay Phù Thủy, thuốc giải và thuốc độc là lựa chọn mấu chốt của ngươi...
Trước khi cái chết thật sự đến, thời gian trên người ngươi là duy nhất và không thể nghịch chuyển...
Lúc Bạch Liễu còn đang suy tư, bên ngoài lều truyền đến tiếng bước chân càng lúc càng rõ, Bạch Liễu nghỉ ngơi một đêm nháy mắt đã trang bị kỹ năng của Heart Queen, trong vòng một giây người bên ngoài đến gần lều, cơ thể Bạch Liễu từ người trưởng thành biến thành bé gái, thậm chí trang phục bảo hộ cũng thu nhỏ theo.
Giọng Tề Nhất Phảng bên ngoài cực kỳ ngạc nhiên vâng lên: "Tối qua em hái được nhiều hoa hồng vậy à?"
Nhìn lại bản thân đã biến về bộ dáng của Phù Thủy Nhỏ, Bạch Liễu cúi đầu đáng giá bản than một lúc, bỗng nhiên dừng lại.
Trong thoáng chốc cậu nghĩ đến một điểm.
【Tất cả mấu chốt đều trong tay Phù Thủy, thuốc giải và thuốc độc là lựa chọn mấu chốt của ngươi...】- lúc cậu nghe được những lời này chủ yếu cũng không cho rằng đang nhắc đến Lưu Giai Nghi.
Bởi vì trước mắt, trong phó bản nhà máy Hoa Hồng này có hai【Phù Thủy】, căn cứ vào câu "thuốc giải và thuốc độc là lựa chọn mấu chốt của ngươi" có thể hiểu được,【Phù Thủy】 trong câu thần dụ này của Tawil không phải là Phù Thủy Nhỏ thật sự...
Mà là Phù Thủy giả, cũng chính là cậu đây.
Bạch Liễu chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt cậu hiện lên nụ cười đầy hứng thú.
Thần dụ của Tawil sớm đã dự đoán được cậu sẽ biến thành Phù Thủy Nhỏ để lừa gạt người khác, theo lý đó, nếu【Phù Thủy】trong câu thần dụ này là giả, vậy 【thuốc giải】và【 thuốc độc】mà【Phù Thủy giả】là cậu đây có được hẳn cũng không phải thuốc giải và thuốc độc theo ý nghĩa bình thường.
Nếu【mấu chốt】trong cậu thần dụ của Tawil là gợi ý giải mã《Nhà máy Hoa Hồng》, như vậy Bạch Liễu nhìn từ góc độ của người thiết kế trò chơi này,【thuốc giải】và【thuốc độc】rất có thể là hai loại lựa chọn kết cục qua màn trò chơi hoàn toàn khác nhau.
Theo suy nghĩ này,【thuốc độc】trong trò chơi nhà máy Hoa Hồng rất rõ ràng, chính là【khí ga cánh hồng khô】, đó là lấy được bí phương của nhà máy Hoa Hồng, sau đó trở thành giám đốc nhà máy rồi qua màn.
Tawil nói【Phù Thủy】 có thể lựa chọn【thuốc giải】và【thuốc độc】, vậy có nghĩa là cậu có cả hai thứ này.
Vậy【thuốc giải】kia là gì?
Tác giả:
Bạn gay: Để bé Tháp sờ đi! Đứa nhỏ này cả đời chưa sờ bao giờ mà!! Cậu còn đá người ta nữa! (Lo lắng.jpg)
Tôi (cực quang minh chính đại): Truyện tôi viết không có tình tiết này! Tự yy đi!
Chủ nhà: Đã thi xong, up chương th:33